Hành trình free thinker phần I: tất cả mọi người đều sẽ mắc sai lầm

Xin chào anh em, dạo này tôi đang xây dựng một kênh tin tức với chủ đề công nghệ là MacLife tại địa chỉ maclife.io.vn. Website này chuyên viết về các sản phẩm của Apple, bao gồm nhận định về các sản phẩm, hệ điều hành, thủ thuật cũng như các tin tức có liên quan. Anh em có quan tâm đến chủ đề này có thể ghé qua để tìm hiểu tại các kênh thông tin sau đây. Cảm ơn anh em!

Trang chủ

Phần I: TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU SẼ MẮC SAI LẦM.

Đó là trọng tâm của bài này. Một Mindset quan trọng, nền tảng mà bạn cần nắm rõ.

Bạn có một cuộc tranh luận. Tranh luận ở bất kì đâu: trên Mxh, ở trường, trong gia đình, công ty… Cái người đối diện kia (thằng X) đang bảo vệ lý lẽ của nó, và bạn cũng vậy. Tới một thời điểm nhất định, bạn nhận ra được, và chính thằng X kia cũng nhận ra một sự thật, rằng NÓ ĐÃ SAI.

Cả hai người đều nhận ra điều này, nó đến từ ánh mắt, điệu bộ, giọng nói chùn bước của kẻ đối diện. Thằng X kia chột dạ, rằng kiến thức lẫn trải nghiệm của nó chưa đủ, nó đã SAI LẦM rõ ràng khi ngay từ đầu tham gia cuộc đấu trí này.

Đây cũng là lúc điều thú vị xảy ra: Quê tôi họ gọi hiện tượng này là “lý sự cùn”, thằng X ấy bắt đầu quanh co. Nó lôi đủ thứ thuật ngụy biện ra để lảng tránh sự thật, bao che cho cái sai lầm của nó.

“Ôi dào, dẫn chứng đầy ra ngoài kia, ông hàng xóm nhà tao cũng như thế như thế…” – Ngụy biện khái quát vội vã.

“Mày thì biết cái đ’ gì, mày đã học ngành này chưa?Mày còn ít tuổi, mày đã trải qua điều này chưa?…” – Tấn công cá nhân.

“Tao đọc trên báo rồi, 95% những ca như thế này…” – Lạm dụng thống kê.

—————————————-

Thành thật với nhau đi. Tôi và anh, tất cả chúng ta đều đã và đang, từng là thằng X ấy.

Anh tìm mọi cách lảng tránh cái sự thật đau đớn, rằng anh đã SAI, còn người đối diện mới là người ĐÚNG.

=================================

TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU SẼ MẮC SAI LẦM.

Tôi không quan tâm là người đó quyền cao chức trọng đến đâu, giỏi giang đến đâu, thông minh đến đâu. Đây là một điều tất yếu sẽ xảy ra với TẤT CẢ MỌI NGƯỜI.
Đây cũng là lúc sự khác biệt giữa cừu và Free-thinker được bộc lộ:

————————————-

Anh có dám THỪA NHẬN rằng mình đã SAI hay không?

————————————-

Để làm được điều này không dễ. Anh phải có đủ một mức độ DŨNG CẢM TRUNG THỰC cần thiết. “Weak men can’t be virtuous” – Jordan Peterson.

Cái hệ thống giáo dục tồi tàn ngày nay đào tạo ra những con người THỪA BẢO THỦ nhưng lại THIẾU PHẨM HẠNH. Nguy hiểm là như vậy. Người ta không còn tin vào lý lẽ. Thay vào đó, người ta chạy theo những giá trị rất hời hợt : “Tao đạt được bằng cấp này nọ, cho nên tao có quyền đại diện cho cái ĐÚNG”, “Tao đến tuổi này rồi chẳng nhẽ tao còn sai hay sao? (Văn hóa Á Đông)”, “Tao đang đứng về phía số đông, mà số đông luôn đúng”…

Phần lớn con người ngoài kia (tụi cừu), mỗi khi tranh luận họ bị CẢM XÚC chi phối rất mạnh. Cảm xúc ấy xuất hiện từ khi còn là một đứa trẻ. Để ý mà xem, những đứa trẻ khi tranh cãi, KHÔNG ĐỨA NÀO chịu nhận rằng nó sai cả. Phụ nữ cũng như vậy, họ để cảm xúc lấn át hết bộ não, đến nỗi ngày nay người ta cảm thấy rất chán nản khi phải tranh luận với họ. “Tranh cãi với Phụ nữ cũng giống như việc anh cố thổi cái đèn điện cho nó tắt vậy”– Chính xác là như thế.

 

Ở đây, ai ĐÚNG ai SAI chẳng còn quan trọng.

“Tao phải thắng” – mới là quan trọng.

“THỪA NHẬN rằng mình SAI, chẳng hóa ra bao nhiêu công học hành, bằng cấp, chức vụ, trải nghiệm lâu nay… của tao đem vứt xuống sông xuống biển hay sao?” – Đây chính là cái ngu dốt trong lối mòn tư duy của họ.

Ở đây, họ bị mắc vào cái bẫy của “Ego”– cái tôi lớn lao của chính mình dựng nên. Ở Việt Nam ngày nay không thiếu những thằng bỏ cả đống tiền ra để MUA cho bằng được cái bằng tiến sĩ đểu để lừa thiên hạ, lừa chính mình là như thế.

Đấy cũng chính là lý do bên Phương Tây bạn đang chứng kiến, chúng nó biết, nhận thức rất rõ rằng con đường chúng đi là SAI LẦM, nhưng chúng vẫn phải tiếp tục đi. Đó là đám giáo sư đại học thiên tả, cùng với đám truyền thông, đám chính trị gia già cỗi… toàn là đứa thông minh tuyệt đỉnh cả đấy. Họ không từ bỏ được con đường họ đang đi, thứ đã ban cho họ danh vọng và tiền bạc, đặc biệt là CÁI TÔI – Ego. Cái họ thiếu đấy chính là PHẨM HẠNH.

Những câu chuyện mang tính “tào lao” chúng ta hay nghe hằng ngày như chuyện thời tiết, chuyện nhạc nhẽo, món ăn nào ngon hơn… người ta có thể bỏ qua dễ dàng, nhưng với những thứ phức tạp hơn? Đấy cũng là lúc hiện tượng này xảy ra.

=================================
TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU SẼ MẮC SAI LẦM.

Không dám nhận sai

Còn một lý do nữa, lý do tại làm sao mà người ta KHÔNG DÁM thừa nhận rằng mình sai lầm.

Trong thang nhu cầu của Maslow, ông ấy chỉ ra cái nhu cầu xã hội (Social needs) nó đứng thứ 3, khá quan trọng. Ấy là người ta phải có cảm giác được yêu, được thuộc về, được THAM GIA một cộng đồng nào đó.

Khi đã được tham gia một “cộng đồng” nào đó rồi ấy, sẽ rất ít người đủ moral, đủ courage để quay lưng lại với nó. Ở đó họ có bạn bè, chòm xóm, gia đình, cơ quan đồng nghiệp…

Thấy ra vấn đề chưa?

————————————–

Rất ít người dám nhận rằng MÌNH SAI, và người xung quanh mình ĐÃ SAI. Làm như vậy họ phải quay lưng lại với đa số con người xung quanh ngoài kia. Họ sẽ bị Isolate – cô lập.

—————————————

Đấy là lý do mà đám soyboys cánh tả phương tây: tụi antifa, SJW… Hay là cả những người tin vào “lý tưởng” Cộng Sản ở Việt Nam nữa, họ KHÔNG DÁM thừa nhận rằng mình đã SAI.

Thừa nhận rằng mình đã sai sẽ khiến họ bị “ném” ra khỏi cái safe space lâu nay, họ là giống người nhược tiểu, ký sinh, họ phải SỐNG NHỜ NHỮNG NGƯỜI KHÁC.

“Real Men fight for what they believed which is a masculine trait. Pussies soy boys will pick the winning side just to “survive” which is a feminine trait. Always fight for your beliefs and values.” – Cái này đúng với mọi nền văn minh từng tồn tại. Chỉ có những thằng đàn ông đủ dũng cảm, đủ trung thực mới dám đứng lên đi ngược dòng chảy xã hội mà bảo vệ thứ mà anh ta cho là chân lý.

Ngày nay để thôn tính một nền văn minh đâu cần dùng đến súng đạn. Người ta chỉ cần biến đám đàn ông xứ đó thành đàn bà. Vậy là đủ.

=================================

TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU SẼ MẮC SAI LẦM.

Bạn cần giữ Mindset ấy cho tôi.

Và một khi bạn nhận ra là mình sai lầm, hãy tự động viên, tự nhắc nhở bản thân mình rằng TÔI ĐÃ SAI. Tôi sẽ quăng sọt rác điều này ngay lập tức. Mặc cho nó có được bao nhiêu kẻ ủng hộ đi chăng nữa, mặc cho việc tôi đã bị “nhồi” nó bao nhiêu năm đi chăng nữa, mặc cho việc tôi sẽ phải lãnh nhận hậu quả đau đớn thế nào đi chăng nữa.

Hãy dũng cảm lên.

Vậy thì làm sao để phân biệt được đâu là SAI, đâu là ĐÚNG?

Bạn cần có công cụ thứ 2. Đây là step 2 để trở thành một free Thinker. Tôi sẽ viết chi tiết về nó ở bài sau.

Đấy là công cụ PHÁN XÉT.

Đọc thêm Series: 

—————————–Pill.

 

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments