Carl Jung, vô thức, và thuyết số mệnh.

Bài này chỉ là một tập hợp ghi chú xuất phát từ cảm quan, nhận thức cá nhân.

Hiểu về sự tồn tại của vô thức rất quan trọng. Tại sao Jung lại dám khẳng định rằng vô thức nó ĐẠO DIỄN cho cuộc đời bạn, và bạn gọi nó là “số phận”?

 

Một tập hợp những tín hiệu, hình ảnh, âm thanh, ký tự… được đưa vào não người, nén lại, và đến khi đúng thời điểm phải ra quyết định họ lôi nó ra xài. Người ta ngày nay hay gọi nó là những “niềm tin”, hay “thế giới quan” mỗi cá nhân.

Người ta quyết định hành động ấy KHÔNG PHẢI VÌ NÓ ĐÚNG, vô thức không phân biệt được đúng sai. Đơn giản là hành động ấy quá quen thuộc, trùng hợp với những tệp ký ức đã cài sẵn trong não, và nhiều khi, xung quanh mình ai cũng làm thế.

Tìm hiểu thêm về Tâm lý học phân tích tại website thứ 2: tamlyhocphantich.com

Những đứa trẻ gái từ bé lớn lên trong những gia đình bất hòa, suốt quãng thơ ấu nó chỉ nhìn thấy cãi vã, đổ vỡ, bạo hành… thì lớn lên khả năng rất cao nó sẽ chỉ chọn yêu những thằng cà chớn, lông bông, asshole giống Cha nó. Nếu lấy ví dụ trong điện ảnh thì tôi đề cử bộ phim Forrest Gump ấy. Cô bé Jenny ấy từ nhỏ đã bị cha ruột đánh đập, bức hại, để lớn lên cô hết lần này đến lần khác buông bản thân cho đám người tận đáy xã hội. Còn anh Gump kia đầy thành tựu, đầy phẩm chất ưu tú, một mực yêu thương thì cô 5 lần 7 lượt đẩy ra.

Cảnh phim Forrest Gump

Ngược lại, những bé gái may mắn có một người Cha chuẩn mực, làm đúng nhiệm vụ trong gia đình, lớn lên nó sẽ tự khắc loại bỏ mấy thằng không xứng đáng mà tìm đến những anh trai mang phẩm chất bằng hoặc hơn Cha nó (hay là bất cứ hình mẫu đàn ông chuẩn mực nào dìu dắt cô ấy).

Hãy hỏi những chàng trai mà xem, người thân cận nhất, chăm sóc họ nhiều nhất những năm tháng ấu thơ là ai? Đó có thể là Mẹ, bà ngoại, chị gái… không quan trọng. Nhưng sau này, khi gặp một cô gái có một tỉ lệ khuôn mặt và 3 vòng nhất định, trùng khớp với những ký tự, hình ảnh ẩn tàng trong não bấy lâu, tự dưng lúc ấy bộ não tiết ra hàng loạt “hóa chất tình yêu” làm anh ta điên đảo và muốn có người Phụ Nữ kia bằng mọi giá.

Gọi nó là “số mệnh” hay là “tiếng sét ái tình”… tùy bạn.

Hay ví dụ, những đứa bé lớn lên cứ được xem đi xem lại những bộ phim truyền tải những hình ảnh sau:

 

Tự dưng họ coi ấy là chân lý. Làm như vậy mới là đúng đắn. Nam thì thành mấy thằng simp từ lúc nào không hay, Nữ thì mặc định coi mình là đám người cửa trên, được ngồi trên đầu tụi này, như là đang ban ân huệ tình cảm vậy.

Đọc thêm bài Sai lầm của những thằng dại gái SIMP: https://redpillvn.org/sai-lam-cua-may-thang-simp/

Những người hay giải trí bằng những thể loại nhạc não nề, tâm trạng, đau đớn, bi ai… Loại nhạc này giờ đầy rẫy trên thị trường bạn biết rồi chứ gì? Khi biến cố ập đến, đây là kiểu người rất dễ suy sụp, cực kỳ nhạy cảm. Việc đầu tiên họ làm là KHÓC. Tâm trí họ trở nên hoàn toàn dễ bị khuất phục, luôn trong tâm trạng khổ ải, coi mình là nạn nhân, mất hết động lực cố gắng trong cuộc sống.

Tham khảo thêm bài viết: 

Và khi người đó hết còn trụ vững và tự kết thúc cuộc sống, những người còn lại nói rằng ấy là do SỐ MỆNH.

 

Để ý hồi trước mấy phim Hàn Quốc thường luôn dẫn đầu các xu hướng thời trang, dân mình hay gọi là “mốt” ấy. Họ bắt chước diễn viên từ ăn mặc, hành động, cho đến biểu đạt trạng thái. Mấy em gái cứ phát điên lên mà đi săn lùng những mẫu quần áo y chang như thế như thế, rồi các nhãn hàng thời trang cũng phải chiều theo khách hàng, sản xuất ra cả loạt mẫu mã quần áo bắt trend… Kết quả là tạo ra cả một làn sóng thời trang.

Tôi nhớ hồi năm 99, 2k có trào lưu “tóc nâu môi trầm”. Mấy chị gái ngày đó bắt chước những Chae Rim, Kim hee Sun xứ Hàn, họ đi nhuộm tóc nâu hạt dẻ, môi đánh son màu sim chín hay lông chuột…

Cái “làn sóng thời trang” này thọ đâu được 1 năm hay sao ấy. Cho tới khi các quý Đàn Ông xứ ta hết còn chịu nổi với khuôn mặt trông như mới lôi từ nhà xác ra của các chị, họ mới chịu thôi.

Các nhãn hàng nỗi tiếng người ta phải bỏ ra những khoản tiền khổng lồ để quảng cáo doanh nghiệp xuất hiện trên những con phố lớn, những trung tâm mua sắm có đông người qua lại đều cùng lý do ấy. Tôi còn nhớ năm 1994 hãng nước ngọt Coca-cola tới Việt Nam. Ngày đó họ phải mất rất nhiều tiền cho các chiến dịch quảng cáo. Hình ảnh dòng chữ trắng nằm trên nền đỏ được tài trợ để xuất hiện trên các tiệm giải khát khắp các con phố, các hang cùng ngõ hẻm tại các thành phố lớn.

Như tôi đã từng viết trong bài này: Hành trình free thinker phần VII: Cừu. Những nhà kinh doanh thành công họ đều là những bậc thầy thao túng khách hàng. Mỗi đoạn quảng cáo, mỗi bao bì sản phẩm, cho đến cái logo thương hiệu… mỗi nước đi của họ đều ẩn chứa một thông điệp ngầm đằng sau đấy, được tư vấn bởi những chuyên gia tâm lý học. Lấy vài ví dụ cho bạn dễ hiểu.

 

Hình ảnh chú chuột Mickey trong quá khứ đã in sâu vào não bộ mỗi người trưởng thành ngày hôm nay. Cái Poster này “ăn tiền” đến mức thu về cho hãng Disney 3.7 tỉ dollar (tiền bán riêng trên box office) cho loạt phim “Cướp biển vùng Carribean”. 

Rõ ràng phải có một mãnh lực nào đó rất lớn thu hút người ta bỏ tiền đến rạp xem bằng được bộ phim này chứ?

Còn gì hoàn hảo hơn là một chiếc “cầu nối” giữa một hình ảnh quen thuộc ấu thơ với một bộ phim hành động dành cho người lớn?

Nội dung phim đó như thế nào, chắc chẳng ai còn nhớ. Quan trọng là khoản thu mà Disney đem về sau chiến dịch phát hành ấy.

 

Phải có một lý do nào đó mà cái doanh nghiệp trăm tỉ USD này lại chọn cái logo này chứ? Cái mũi tên màu vàng kia có ý nghĩa gì?

Hãng này đã thay rất nhiều mẫu logo kể từ năm 1995. (Xem thêm các logo khác của hãng) Nhưng từ năm 2000, với thiết kế hiện tại họ không còn thay đổi nữa. Tại sao?

Phỏng đoán cá nhân thôi nhé. Mũi tên màu vàng tạo form cho một khuôn miệng cười, tạo cảm giác hạnh phúc cho người mua sắm, có vẻ ở đây họ có tất cả những thứ mà bạn cần.

Tạp chí SFX.

Tạp chí SFX này gây tranh cãi khá nhiều. Về mặt luật pháp họ không hề sai phạm. Nội dung cũng bình thường như những tờ báo lá cải khác, toàn là những ấn phẩm nói về phim ảnh, khoa học viễn tưởng, giả tưởng, diễn viên, game v..vv… 

Thế nhưng nó lại là tờ tạp chí được các quý ông xứ Anh quốc khá quan tâm đấy.

Trang bìa được thiết kế tinh vi, toàn hình diễn viên nữ nổi tiếng và gợi cảm. Chữ “F” cũng được che chắn khéo. Bạn đang liên tưởng đến điều gì nói tôi nghe xem?

David Ogilvy, cha đẻ của ngành quảng cáo hiện đại từng có 1 quote nổi tiếng: “Một quảng cáo hay là khi nó bán được một sản phẩm mà không hề nhắc đến sản phẩm ấy”.

————————————–

Vô thức tạo nên suy nghĩ.

Suy nghĩ dẫn đến hành động.

Hành động dẫn đến thói quen.

Thói quen tạo nên giá trị, lối sống, con người chúng ta ngày hôm nay.

KHÔNG CÓ CÁI GỌI LÀ SỐ MỆNH cái mẹ gì hết á.

——————————————

Biết là hút thuốc là sai, là hôi mồm, ung thư, tốn tiền, chết sớm… Nhưng bản thân không thắng được vô thức, vì cám dỗ của nó quá lớn. Năm 40t lăn ra chết vì ung thư phổi, chớ đổi tại số. Bởi ngày còn nhỏ ấy, cái hình ảnh ông già ngồi trầm ngâm, đăm chiêu, tay cầm điếu thuốc đã in sâu vào đầu óc nó, nó TIN rằng MỌI THẰNG ĐÀN ÔNG trưởng thành đều sẽ phải như vậy (thằng tôi cũng nằm trong hội này).

Những thằng thanh niên trẻ, lớn lên bị bao vây bởi một ma trận thông tin dối trá: những bài nhạc ủy mị, những bộ phim ngôn tình sướt mướt, những lời khuyên sai lầm từ bầy cừu giống như chúng… Không tự mình thoát ra được đâu. Phải có người chỉ cho chúng nó. Để đến khi gặp bất cứ một biến cố gây shock nào: người yêu bỏ, người thân mất, mất job etc… Chúng nó hoàn toàn SỤP ĐỔ. Điều đầu tiên nghĩ đến ấy là đi tự tử.

 

Những em gái trẻ, 14 15 tuổi mới chập chững tuổi dậy thì, thiếu sự uốn nắn, theo dõi sát sao từ Cha Mẹ. Thay vì dành thời gian học hỏi để biết thêm về cuộc đời, về xã hội, chúng nó ném nguồn lực ấy vào vô vàn thứ rác rưởi, những cuộc tình chóng vánh với đám lông bông. Để đến khi hứng chịu hậu quả tàn khốc: bị ruồng bỏ, bị lạm dụng thân xác, single mom… Khi ấy đã quá muộn để quay lại.

Sống chết có số”- Một lỗi ngụy biện điển hình của đám cừu. Thấy ông già hàng xóm ở tuổi 70 mà bệnh tật đầy mình, sống đời khốn khó, không có tài sản lẫn vợ con chăm sóc, có thương không? Có chứ. Nhưng nếu biết được sự thật rằng trong quá khứ, thời những năm tuổi 20 ông ta cũng mang lối sống phóng túng như mình bây giờ, liệu bạn có coi ấy là một “tấm gương” mà tự răn mình hay không?

Ấy vậy mà, nhiều người, được trao cho cơ hội sửa chữa lỗi lầm ấy NGAY NGÀY HÔM NAY, thì lại không nhận. “Sống chết có số” rồi mà.

Trong triết lý phương Đông có câu: “Nhân định thắng thiên, đức năng thắng số” bởi như vậy. Đã đến lúc loài cừu ngày nay khai tử cái thuyết số mệnh được rồi đó. Nó là cái vòng kim cô, một cái cũi sắt giam chặt bộ não người ấy, đóng đinh cuộc đời họ vào những không gian bó hẹp.

—————————————-

Bởi phàm là một con người, anh ta có thể làm được BẤT CỨ ĐIỀU GÌ anh ta muốn.

—————————————-

Không có “số mạng” cái mả mẹ gì ở đây hết á. Muốn là làm được.

Elon Musk đưa được khách du lịch lên sao hỏa. Bởi vì anh ta muốn.

Steve Job cho ra đời chiếc điện thoại khôn đầu tiên. Bởi vì ông ta muốn.

Christopher Columbus bất chấp hiểm nguy, lead đoàn thủy thủ tìm ra châu Mỹ. Bởi vì ông ta muốn.

Edison đâu chỉ 1 lần là phát minh ra những thứ quan trọng? Ông ta đâu có đến nỗi thiên tài như người ta đồn đại? Ông ta phải FAIL, fail hàng ngàn lần, những thành tự ấy đến từ sự ham học hỏi, và KHÔNG TỪ BỎ. Bởi vì ông ta muốn.

Đừng để bầy cừu xung quanh tác động lên vô thức của bạn, cản trở những quyết định, đến tương lai của chính bạn. Bật lên cho mình cái mode “thinker”, dám đặt ra câu hỏi, dám phán xét, đặt lại vấn đề cho mọi hiện tượng xung quanh.

(Tham khảo: https://redpillvn.org/hanh-trinh-free-thinker-phan-ii-phan-xet/).

————————————————–Pill.

Red Pill thay đổi cuộc sống

 

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments