Bài 03 – Người bạn vô hình

Thực tế rằng tình yêu không thể chịu đựng được sự căng thẳng của cuộc sống hàng ngày không phải là điều chúng ta muốn nghe. Ngày nay, truyền thông bẩn liên tục rêu rao tình yêu đẹp là mục tiêu của mối quan hệ giữa hai giới và liên tục treo nó trước mắt đại chúng. Con người lại không giỏi phân biệt thực tế và ảo tưởng. Con người thích tiếp tục tìm kiếm một người đàn ông hay phụ nữ hoàn hảo, là người phù hợp với hình ảnh lý tưởng của họ và đảm bảo cho họ cuộc sống hạnh phúc và thỏa mãn, mặc dù điều đó dẫn đến thất vọng sau thất vọng, và càng thêm cay đắng.

Một mối quan hệ được thiết lập dựa trên phóng chiếu, thì thiếu đi yếu tố tình yêu của con người. Yêu một người mới gặp, nhưng ta bị thu hút bởi vì họ mang hình ảnh của god hoặc godess trong tâm hồn của chúng ta, theo một nghĩa nào đó, chỉ là yêu chính mình. Mặc dù vẻ đẹp của những tưởng tượng tình ái có thể có trong giai đoạn đang yêu này, trên thực tế, chúng ta ở trong một trạng thái đầy sự ích kỷ của tâm trí. Tình yêu thực sự chỉ bắt đầu khi hai người tìm hiểu, chấp nhận và quan tâm lẫn nhau.

Không một con người nào có thể sánh được với các vị thần và nữ thần trong tất cả sự lung linh và vinh quang của họ. Nhìn thấy người mà chúng ta yêu thương một cách trần trụi thì có vẻ không thú vị và đáng thất vọng. Bởi vì điều này nhiều người yêu hết người này sang người khác, luôn tìm kiếm mối quan hệ hoàn hảo, bỏ đi khi sự phóng chiếu tan biến và tình yêu kết thúc. Rõ ràng là với những người có gốc rễ nông cạn như vậy, không có tình yêu thực sự và vĩnh viễn nào có thể phát triển. Có khả năng yêu thực sự có nghĩa là trở nên trưởng thành, với những kỳ vọng thực tế về người khác. Nó có nghĩa là nhận trách nhiệm cho hạnh phúc hoặc bất hạnh của chính chúng ta, và không mong đợi người khác làm cho chúng ta hạnh phúc, cũng không đổ lỗi cho người đó về tâm trạng xấu và sự thất vọng cá nhân(Stoicisim 😎). Đương nhiên, điều này làm cho mối quan hệ thực sự trở thành một vấn đề khó khăn, trong đó cả hai phải cố gắng, nhưng may mắn thay, phần thưởng cũng nằm ở đó. Chỉ bằng cách này, khả năng yêu thương của chúng ta mới trưởng thành.

Điều này không có nghĩa phóng chiếu là xấu, nó là một sự kiện hoàn toàn tự nhiên và sẽ luôn xảy ra. Anima và animus đang sống rất mạnh mẽ trong vô thức của chúng ta; chúng sẽ luôn ẩn tàng đối với ý thức, và phóng chiếu lên người khác giới để thu hút sự chú ý. Theo cách này, thông qua phép chiếu, chúng trở nên hữu hình đối với chúng ta. Mỗi lần phóng chiếu xảy ra là một cơ hội để biết về người bạn vô hình bên trong tâm thức của mình và đó là cách nhận biết hình ảnh linh hồn (soul image). Ngoài ra còn có một thực tế : phép chiếu thường là yếu tố đầu tiên thu hút các giới tính lại với nhau. Đàn ông và phụ nữ không giống nhau nên cần một sức mạnh hấp dẫn để đưa họ đến với nhau lúc đầu và phóng chiếu cung cấp ảnh hưởng này vì niềm đam mê mà nó mang lại cho thành viên của giới tính khác. Vì lý do này, hầu hết các mối quan hệ tình yêu bắt đầu bằng phép chiếu. Câu hỏi là, những gì xảy ra sau đó? Mối quan hệ đó có trở thành phương tiện cho sự phát triển của ý thức hay chúng ta nhượng bộ bản chất trẻ con của mình và tiếp tục cuộc sống khăng khăng rằng ở đâu đó phải có một mối quan hệ mang lại cho chúng ta niềm hạnh phúc và thỏa mãn hoàn hảo? Bản thân phóng chiếu không tốt cũng không xấu mà là cách chúng ta sử dụng nó.

Eleanor, một cô gái trạc tuổi 25, đến nhờ tư vấn vì người chồng đã bỏ cô theo nhân tình. Cô hơi phì nhiêu nhưng quyến rũ và đã kết hôn được bảy năm. Chồng cô ta luôn bận rộn xa nhà trên những chuyến đi biển và hắn ta đã viết thư cho cô rằng kể rằng hắn sẽ không về nữa mà sẽ ở lại với tình nhân ở một quốc gia khác, người mà hắn luôn thầm yêu. Trong bảy năm trời, người chồng kể với cô rằng hắn chỉ nghĩ về cô Tuesday đó và sẽ tìm mọi cách gặp ả, cho dù có phải bỏ vợ. Hắn nói với Elenor rằng hắn chỉ thích cô thôi chứ yêu đương gì, yêu là yêu cô Tuesday kia kìa mặc dù cô đó đã có gia đình và nhiều đứa con. Ông chồng đã thành công trong việc tìm ra cô đào đó và thuyết phục ả bỏ chồng để đến với hắn. Có lẽ 2 vợ chồng kia cũng hục hặc, hoặc cô Tuesday này cảm kích khi một người đàn ông từ một đất nước xa lạ, đã kết hôn bảy năm trời mà vẫn chịu khó lặn lội tìm và ngỏ lời với cô. Trong khi đó, Eleanor đã chịu đựng quá đủ. Dù đau xót và sốc, Eleanor gom đủ quyết tâm để bước tiếp cuộc sống không cần chồng, đặc biệt khi mối quan hệ tình cảm chồng dành cho cô quá nông cạn. Cả hai chưa có con chung và cô mạnh dạn đòi li hôn. Mối quan hệ mới giữa chồng Eleanor và cô nhân tình chỉ tồn tại được mười một tuần. Chồng cô lại viết cho cô, giải thích rằng hắn bị “mờ mắt” nhưng Eleanor quyết tâm phủi đít ra đi. Câu chuyện này là một trường hợp kinh điển của sự phóng chiếu anima. Người phụ nữ mà chồng Eleanor mơ thấy bấy lâu thực ra không phải là cô Tuesday bằng xương bằng thịt mà ông ta ăn nằm trong mười một tuần, mà là hình ảnh mạnh mẽ của anima trong tâm thức hắn. Xui thay, hắn chỉ có thể biết về linh hồn hắn thông qua cơ chế phóng chiếu và rõ ràng là hắn thiếu kiến thức phân tâm học và sự trưởng thành trong đạo đức khi xem hôn nhân chả bằng một cuộc phiêu lưu tình ái và khao khát được kích hoạt bởi anima. Nếu có thể làm khác đi, hắn có thể nhận ra rằng anima, hình ảnh của linh hồn hắn, đang cố gắng liên lạc với khổ chủ thông qua fantasy tình ái với người phụ nữ xa lạ kia. Fantasy đó thực ra là phương tiện để anima chu du lên phần ý thức của hắn ta.

Tiếp đến là một câu chuyện khác. Jane li hôn được một năm và đã có một cháu. Có vẻ như Jane đã yêu chồng cô ta nhiều, nhưng lại phải lòng một người đàn ông khác. Rõ ràng, ông Tuesday này cũng yêu Jane và cả hai đều lên kế hoạch dump gia đình hiện tại và đến với nhau. Jane li hôn trước và chờ đợi nhân tình, nhưng kế hoạch fail vãi chưởng. Lão ta cũng li dị vợ nhưng lại cưới một phụ nữ khác không phải Jane. Sau đó, Jane lẻ loi một mình và bị trầm cảm. Không có chồng nâng đỡ, cô phải làm làm thư ký, một công việc mà cô cực ghét. Khi được hỏi cô muốn làm gì thì cô trả lời một cách tội lỗi rằng cô chỉ muốn làm một người vợ và người mẹ. Thật buồn, vì bây giờ cô ta không còn chồng và phải làm việc cả ngày thay vì xây dựng một gia đình hạnh phúc.

Jane đã kể lại nhiều giấc mơ mà trong đó người đàn ông mà cô cảm nắng, đã đến với cô như tình nhân. Do thiếu kiến thức về phân tâm học, cô đã làm theo y hệt những giấc mơ đó, xem chúng như sự nhân cách hóa của mối quan hệ ngoài luồng. Khi làm như vậy, Jane đã bỏ lỡ ý nghĩa tâm lý ẩn tàng, bởi vì người đàn ông trong giấc mơ của Jane có thể được hiểu là animus sáng tạo của cô, sự nhân cách hóa của năng lực sáng tạo đang muốn hòa nhập cùng cô. Trong mơ, sự hợp nhất về tình dục (sexual union, hẹn hò, gặp gỡ, xxx) thường thể hiện xu hướng của vài phần trong vô thức muốn liên hợp với ý thức. Nếu hiểu đúng, Jane đã nhận ra rằng năng lượng sáng tạo trong cô đã thức giấc, sự phóng chiếu animus của cô lên người đàn ông khác được giải quyết ổn thỏa và đời cô đã khá hơn. Đáng tiếc là Jane đã răm rắp làm theo những gì vô thức bày vẽ thay vì ý thức, để đến với người đàn ông mang hình ảnh phóng chiếu animus của cô và cuối cùng cô kết thúc game trong thảm họa. Nếu hiểu đúng, cô đã biết mình có tiềm năng sáng tạo và bắt đầu quá trình nâng cấp bản thân (self-actualizatoion). Cũng may là cô ấy còn trẻ và hi vọng là đời sẽ cho cô thêm cơ hội ! (dịch giả: ráng kiếm mấy thằng soyboy và né bọn redpill ra nha Jane)

Những gì Jane trải qua thật ra rất phổ biến. Khi có một nguồn năng lượng sáng tạo trong chúng ta đang trực trào ra khỏi ranh giới hôn nhân và gia đình, nó thường được phóng chiếu lên người khác phái. Điều này dẫn đến sự lôi cuốn, và quyến rũ với người bị phóng chiếu đó. Khi lâm phải tình huống này, chúng ta cần tỉnh táo điều tra lại mọi thứ. Có phải tôi cưới nhầm người ? Tôi có thực sự muốn rời bỏ bạn đời và xây dựng cuộc sống mới với người kia ? Có phải người kia là nơi mà năng lượng sáng tạo của tôi, thứ không được thỏa mãn trong hôn nhân hiện tại, được phóng chiếu đến ? Nếu bạn trả lời hai câu đầu “yes” thì đời bạn cần những thay đổi thực tiễn. Nếu “yes” cho câu hỏi cuối, thì bạn cần rút cái sự phóng chiếu đó lại và nhìn vào sâu bên trong bạn xem làm cách nào khai thác tiềm năng đó không.

Những gì xảy đến với Jane có thể được hiểu như là “sự khác biệt”, thứ hầu như luôn xảy ra trong các mối quan hệ như hôn nhân. Một người bị chứa đựng/điều khiển/ở chiếu dưới/bị động trong một mối quan hệ nhiều hơn người kia, như Jung đề cập trong bài viết về hôn nhân. Đối với người ở chiếu dưới trong mối quan hệ, những nhu cầu về cảm xúc và thể chất được thỏa mãn, không cần phải vượt lằn ranh, bởi vì người đó cảm thấy đầy đủ và thoải mái. Tuy nhiên, đối với người ở chiếu trên (người điều khiển), thì bản năng dục tính (libido) có xu hướng trào ra khỏi ranh giới của mối quan hệ và tìm một bến đỗ mới. Nguồn năng lượng tâm thức trực trào ra ngoài là năng lượng sáng tạo (creative energy) sẵn sàng được phóng chiếu lên người khác, trừ khi nó tìm được một điểm đến thích hợp. Rất quan trọng để người này nhận ra rằng mục tiêu là hòa hợp tính cách sâu sắc, sự hòa hợp này đã sẵn có đối với người ở chiếu dưới thông qua mối quan hệ trong khi người ở chiếu trên phải tìm cách khác.

Thường thì tính cách của người ở chiếu trên phức tạp và phát triển hơn người còn lại. Tuy nhiên, đôi khi vị trí bị đảo ngược VD như người vợ bị cầm giữ một cách tâm linh trong người chồng, và người chồng bị điều khiển cảm xúc bởi người vợ, hoặc ngược lại. Mỗi người có một sự đấu tranh riêng. Người bị điều khiển thường cảm thấy xôn xao và stress khi cảm thấy một cách ý thức lẫn vô thức rằng người kia không đầu tư đúng mực cho mối quan hệ. Đối với người chủ động thì đó là cảm giác thất vọng và đôi khi tội lỗi, không trung thành bởi vì người này ý thức được rằng họ không đáp lại một cách thỏa đáng như người kia mong chờ. Cả người đàn ông hay phụ nữ đều có thể là người ở chiếu trên hay chiếu dưới. Giới tính không quyết định người nào diễn vai nào, mà là người nào có tính cách khác biệt hơn.

Một cách tự nhiên, nếu một người ở chiếu trên và người còn lại ở chiếu dưới thì mối quan hệ trở nên căng thẳng và khiến hai người họ dần xa cách hơn là xích lại gần nhau. Trong mọi mối quan hệ, có những nhân tố kích thích sự gắn kết, sự vẹn toàn và khao khát được ở bên nhau và những nhân tố khác muốn chia cách họ. Ta nên nhìn vào vế sau như sự thuộc về nguyên tắc của tính cá nhân chứ không phải hoàn toàn tiêu cực. Mối quan hệ là sự kết nối giữa hai người. Đây là một mặt của cuộc sống, mặt kia thì nhấn mạnh của một tính cách khác biệt và để điều này phát triển phải có sự khẳng định và thừa nhận sự khác biệt cá nhân.
Một trong các fantasy, những cảnh tưởng tượng hoặc suy nghĩ phổ biến của các cặp đôi là bạn đời của họ qua đời. Fantasy này có thể đơn giản là do suy nghĩ : sẽ ra sao nếu vợ hoặc chồng của tôi mất đi ? Theo lẽ tự nhiên, chúng ta sẽ bị sốc, sợ hãi và nhanh chóng xua những thứ đó ra khỏi đầu. Nhưng trong phần lớn các trường hợp, những fantasy đó bù trừ cho mối quan hệ mà trong đó hai người quá quấn quít vào nhau và cần một không gian cho sự phát triển bản thân. Chúa Giê-Su cũng từng viết lại, khá sốc nếu ta không xét đến tầm quan trọng của phát triển tâm lý cá nhân : “Bất cứ người đàn ông nào đến với ta mà không thù ghét cha, mẹ, vợ, con cái, anh chị em của hắn, thì hắn không thể là môn đệ của ta”
Nhu cầu phát triển cá nhân không vô hiệu hóa mối quan hệ, chỉ những cá nhân tách biệt mới liên quan mà thôi. Phải có sự phát triển cá nhân từ phía hai người, mối quan hệ mới tồn tại và phát triển được. Khi cá tính xuất hiện trong mối quan hệ, hai người cần thảo luận những điểm khác biệt và chấp nhận chúng. Chia sẻ nhiều điểm chung giữa hai người cũng giúp ích. Một cuộc hôn nhân sẽ bền bỉ hơn nếu hai vợ chồng có cùng điểm chung như nhóm bạn, sắc tộc, tôn giáo và giáo dục. Những mục tiêu chung như nuôi nấng con cái hay chăm lo tài chính cũng giúp ích nhiều.

Tất cả các mối quan hệ đều là hỗn hợp của những vùng chung và riêng của hai người. Verda Heisler, tác giả của bài báo “Individuation through Marriage” đã vẽ biểu đồ miêu tả như sau :

Trong biểu đồ trên, những phần tô đen thể hiện những vùng mà trong đó đàn ông và phụ nữ chia sẻ những sở thích, đích đến hoặc khát vọng chung. Phần màu trắng thể hiện những vùng của sự khác biệt cá nhân. Phần màu đen có thể nhỏ hơn hoặc lớn hơn phần màu trắng. Biểu đồ A thể hiện mối quan hệ mà trong đó đời sống tâm lý được chia sẻ nhiều hơn.

Rõ ràng, những người bạn vô hình này có một tác động lớn mối quan hệ. Như đã đề cập, khi được phóng chiếu thì anima và animus có thể mang đến sự cuốn hút hoặc ghê tởm khác thường giữa những người đàn ông và phụ nữ và luôn khiến họ nghĩ quá nhiều hoặc quá ít về người kia. Tuy nhiên, anima animus cũng tạo ra những hiệu ứng rõ rệt lên ý thức của đàn ông và phụ nữ ngoài cơ chế phóng chiếu, và tại đây chúng gây ra những hiệu ứng khó chịu.

Chương hai

Thần thoại và truyện cổ tích, là đại diện của hiện thực tâm lý, thường nhân cách hoá anima và animus. Qua các hình ảnh, câu chuyện sống động, chúng cho thấy anima animus có ảnh hưởng đến cuộc sống của con người như thế nào. Lấy ví dụ, thần thoại Hy Lạp về Circe, một người phụ nữ chết chóc, được biết đến với sự mê hoặc và những phép thuật xấu xa. Cô đã đầu độc chồng và đến sống trong một lâu đài xinh đẹp trên cù lao Aeaea. Bằng phép thuật, cô có sức mạnh mê hoặc bất kỳ người đàn ông nào lang thang trên đảo của cô, và cô có thể biến anh ta thành một con vật. Câu chuyện nổi tiếng nhất về Circe được tìm thấy trong sử thi Odyssey. Những người đàn ông của Odysseus đã mạo hiểm đến cù lao và được Circe chào đón, họ đã được tiếp đãi và phục vụ một bữa tiệc linh đình trong cung điện của cô, nhưng ở đỉnh cao của niềm vui và sự thích thú của họ, Circe đã biến những người đàn ông thành heo. Bản thân Odysseus, may mắn thay, đã được thần Hermes báo trước và cung cấp cho anh ta một loại thảo dược là thuốc giải độc cho các phép thuật của Circe. Do đã chuẩn bị sẵn sàng, Odysseus buộc Circe phải hóa giải lời nguyền cho những người đàn ông kia. Nhưng sau đó, sự quyến rũ của Circe lớn đến nỗi Odysseus tà lưa chim chuột cùng ả trên đảo suốt một năm, quên đi người vợ Penelope, và quên luôn việc phải về nước gấp.

Trong sử thi Odyssey, Sirens cũng không kém phần nguy hiểm Circe. Sirens là những con mụ đáng sợ với mình chim, đầu người. Chúng có thể tạo ra những bản nhạc du dương êm dịu mà không người đàn ông nào có thể cưỡng lại việc tiến lại gần các Sirens sau khi nghe nhạc. Các Sirens chỉ chờ có vậy và xé xác nạn nhân, chất xương cao lên thành núi. Odysseus nhờ Circe cảnh báo trước nên may mắn không bị mắc bẫy. Khi thuyền qua vùng nước dữ, thủy thủ đoàn bịt chặt tai lại. Riêng Odysseus thì buộc chặt mình vào cột buồm. Nhờ vậy mà tất cả thoát nạn.

Trong hai câu chuyện, những người phụ nữ trở nên đặc biệt nguy hiểm đối với đàn ông. Họ có siêu năng lực quyến rũ và có thể dẫn dụ đàn ông vào cái bẫy vui vẻ hoặc âm nhạc làm mất ý thức. Sau khi đàn ông bị cám dỗ và bật lực, đàn ông bị hủy diệt. Việc những người đàn ông trong đội của Odysseus biến thành lợn tượng trưng cho việc suy giảm ý thức nam tính đến mức thấp nhất, như heo vậy, và một trạng thái tâm lý mà trong đó đàn ông trở nên thèm xxx và sự sung sướng. Còn cảnh các Sirens xé xác những người đàn ông là sự nhân cách hóa năng lực chết người của anima, có thể phá toang ý thức nam tính bằng cách cám dỗ đàn ông vào trong trạng thái vô thức với sự vui sướng, hân hoan, dễ chịu. Bằng cách này, thần thoại Hy Lạp nhân cách hóa khía cạnh chết chóc và nguy hiểm của anima, thứ cám dỗ người đàn ông vào sự tự hủy diệt.

Odysseus thoát khỏi nguy hiểm nhờ được cảnh báo trước, hay là anh ta đã trở nên ý thức về tình huống đó. Được trang bị kiến thức về bản chất chết người của Circe, người anh hùng đã vượt qua được khía cạnh nguy hiểm và tận dụng được mặt hữu ích của ả khi Circe cảnh báo Odysseus về Sirens và chỉ cách tìm ra lối đi an toàn. Những người đàn ông trong đội Odysseus tượng trưng cho ý thức, họ không nghe được những bản nhạc của Sirens mà chỉ có Odysseus nghe thấy. Người anh hùng đã trải nghiệm anima và các hiệu ứng kèm theo, tỉnh thức tâm trí và không rơi vào bẫy.
Một ví dụ về khía cạnh nguy hiểm của animus được tìm thấy trong câu chuyện về Tobit trong Apocrypha. Câu chuyện kể về một người con gái trẻ và xinh đẹp Sarah bị chiếm hữu bởi quỷ Asmodeus. Sarah đã kết hôn bảy lần, và quỷ Asmodeus đều hiện ra và treo cổ chồng cô trong đêm hôn lễ. Cô cầu nguyện và được Chúa giúp. Chúa cũng lắng nghe lời nguyện cầu của một ông già mù, tốt bụng Tobit và con trai ông Tobias, và gửi thiên thần Raphael xuống giúp họ và cô gái trẻ Sarah.

Raphael đem Tobias theo cùng trên một hành trình và trên đường đi họ băng qua một con sông. Tobias xuống sông tắm rửa và có một con cá lớn nhảy lên định nuốt anh. Lúc đó, thiên thần Raphael hô to “bắt nó lại” và Tobias làm theo, quẳng nó lên bờ và tiếp tục moi tim và gan con cá theo lời chỉ dẫn của thiên thần. Cuối cùng, họ đến nhà Sarah và Raphael nói với Tobias rằng anh sẽ lấy người phụ nữ trẻ đẹp này. Thoạt nhiên, Tobias la toáng “tôi nghe nói cô ta đã qua tay bảy người đàn ông và tất cả bọn họ đều chết. Tôi sợ mình cũng như vậy. Có một con quỷ yêu cô ta, nó chỉ làm hại bất cứ ai tiến lại gần cô ấy”. Thiên thần Raphael lại chỉ dẫn Tobias lấy tim và gan con cá ra rồi đốt khói và khi con quỷ nghe mùi khói, nó sẽ cao chạy xa bay. Tobias làm theo và trong đêm hôn lễ, con quỷ Asmodeus nghe mùi khói và té gấp.

Asmodeus là nhân cách hóa của animus, thứ mà khi chiếm hữu được người phụ nữ sẽ hành động như con quỷ. Rất có thể chúng ta bị chiếm hữu bởi vô thức khi chúng ta không biết gì và không có mối quan hệ gì với nó, nhưng vô thức giúp ích khi chúng ta có sự kết nối. Trở nên ý thức hoặc để ý đến những nội dung từ vô thức là cách chắc ăn nhất để hình thành kết nối với lãnh địa ẩn này. Trong vô thức có những phức cảm mà người ta hay thắc mắc mình có hay không. Asmodeus khi chiếm lấy Sarah, hành động đúng chất quỷ khi giết bảy người chồng của cô. Animus cũng vậy, khi chiếm hữu được người phụ nữ, thì có tính phá hủy đối với các mối quan hệ và các giá trị eros (giá trị nữ tính).

Thiên thần Raphael và con cá tượng trưng cho năng lượng chữa lành của vô thức, và cụ thể hơn, là năng lượng của đời sống tâm linh. Jung đã từng nói, một trong những cách giải độc khi bị chiếm hữu là lấp đầy linh hồn người đó bằng một thế lực mạnh mẽ hơn. Khi Tobias đốt khói từ gan và tim con cá, một thế lực tâm linh mới đã đi vào linh hồn của Sarah và đá đít đuổi đi con quỷ Asmodeus. Tobias cũng kích thích nữ tính trong Sarah và bắt đầu một mối quan hệ. Sự ấm áp của tình người và năng lượng nữ tính cũng có tác dụng xua đuổi quỷ dữ. Câu chuyện cho ta thấy cách người phụ nữ loại bỏ ảnh hưởng tiêu cực của animus : láp đầy linh hồn cô ta bằng một thế lực mạnh hơn animus đồng thời phải đủ năng lượng để phát triển nữ tính và phát triển mối quan hệ.

Quỷ Asmodus, Circe và Siren là hiện thân cho những hiệu ứng có tính chất phá hủy từ anima và animus. Thường thì chúng ta phải vượt qua những hiệu ứng này trước khi khai thác được sức mạnh từ người bạn vô hình trong tâm thức.

Các tác động tiêu cực của anima và animus liên quan trực tiếp đến sự không nhận thức và đánh mất giá trị về mặt nữ tính của người đàn ông, và một người phụ nữ khi không nhận thức được khía cạnh nam tính của mình. Với đàn ông, anima có xu hướng chiếm lĩnh họ theo tỷ lệ thuận, tùy theo mức độ không thể nhận ra và tôn trọng đúng các giá trị nữ tính trong bản thân, trong cuộc sống và ở phụ nữ. Vì lý do này, đàn ông cần học cách nói chuyện với phụ nữ và lắng nghe họ, vì một người phụ nữ sau đó có thể hướng dẫn một người đàn ông về những gì quan trọng với cô ấy; bằng cách này, anh ta trở nên liên quan nhiều hơn đến eros (năng lượng nữ tính) và các giá trị của nó. Việc này tạo điều kiện cho mối quan hệ đúng đắn của anh ta với anima vốn một vấn đề quan trọng, trong việc đối phó với các nhân vật nguyên mẫu trong lãnh địa vô thức (vd như the shadows, the Self), chìa khóa là sự kết nối (relatedness – connectedness). Vì như chúng ta đã thấy, khi những nhân vật này kết nối với ý thức, mặt tốt của chúng thường được biểu lộ , không thì mặt xấu sẽ xuất hiện.

Chính anima đứng sau tâm trạng (mood) của một người đàn ông. Khi bị chiếm hữu bởi anima, anh ta bị cuốn vào một tâm trạng đen tối, và có xu hướng trở nên hờn dỗi, quá nhạy cảm và rút lui (withdrawn). Một bầu không khí độc bao quanh anh ta, và như thể anh ta đang đắm chìm trong một loại sương mù tâm lý. Anh ta không còn khách quan và mất kết nối với mọi thứ xung quanh, và lập trường nam tính bị xói mòn bởi sự ngang tàng. Nếu một người đàn ông tranh luận hoặc viết trong não trạng này, sự tầm thường và độc hại này chắc chắn sẽ xuất hiện. Khi viết, ảnh hưởng của anima có thể được nhìn thấy trong những lời châm biếm, bóng gió, không liên quan và những cú đâm độc hại cho thấy sự thiên vị chủ quan, cá nhân và làm giảm chất lượng khách quan của tác phẩm. Người đàn ông bị anima chiếm hữu sẽ hành như một kiểu phụ nữ thấp kém, buồn bã về điều gì đó và trên thực tế, đó chính xác là những gì anh ta có trong chính mình.

Tâm trạng như vậy có thể ập lên người đàn ông ngay lập tức. Một chỉ trích nhẹ, một sự thất vọng nhẹ… và đột nhiên một người đàn ông trở nên tâm trạng. Thật đáng ngạc nhiên, đàn ông gần như luôn luôn không để ý rằng một cái gì đó từ bên trong đột nhiên chiếm hữu họ, rằng một tâm trạng được kích hoạt và bám chặt họ, và điều này diễn ra tự động. Tâm trạng như vậy có thể chỉ làm cho người đàn ông cáu kỉnh một chút hoặc rung rinh một thời gian, hoặc họ có thể trở nên nguy hiểm. Nếu bị mãn tính, người đàn ông có thể bị nghiện rượu hoặc trầm cảm nặng. Trong một số trường hợp nhất định, một tâm trạng dữ dội, được đạo diễn bởi anima cực đoan, có thể khiến một người đàn ông rơi vào cảm giác tuyệt vọng đến mức anh ta tự tử. Không có nghi ngờ gì về sự hiện diện của anima trong một người đàn ông giải thích tại sao đàn ông ít tự tử hơn phụ nữ, nhưng nhiều đàn ông hơn phụ nữ thực sự thành công trong việc tự sát. Như thể anima nói, “Tất cả đều vô ích!” và người đàn ông rơi vào tuyệt vọng.

Người vợ/ bạn gái có thể giúp ích cho đàn ông về những tâm trạng xấu gây ra bởi anima. Cô ấy biết gần như ngay lập tức khi tâm trạng xấu đổ ập lên người đàn ông của mình, bởi vì sau đó anh ta rơi vào trạng thái thờ ơ với mối quan hệ. Cô ấy không thể vượt qua tâm trạng để tìm lại người đàn ông, như thể anh ta đã biến mất, và một người khác thế chỗ, điều khiển. Kết quả là tâm trạng âu sầu của người đàn ông gây ra ảnh hưởng đáng lo ngại với người phụ nữ, cô thấy thật khó chịu khi ở bên một người đàn ông trong tình trạng như vậy.

Nếu bạn để ý thật kỹ tâm trạng của một người đàn ông, bạn sẽ thấy có điều gì đó không ổn, nhưng người đàn ông rất khó nhận ra đó là gì. Có thể ẩn-nữ của anh ta không thích những gì người đàn ông đang làm. Ví dụ, anima không thích công việc của anh ấy vì nó rút cạn sinh lực và năng lượng của anima, hoặc nó ngăn cản sự thỏa mãn trong cuộc sống. Có thể ẩn-nữ bên trong người đàn ông và ẩn-nam bên trong của người phụ nữ cũng cần cảm giác hoàn thành trong cuộc sống (being fullfilled in life), nhưng cách duy nhất có thể thực hiện được là thông qua “khổ chủ” dẫn dắt. Hãy tưởng tượng một người phụ nữ bị gò ép trong cuộc sống, người bị buộc phải chịu đựng một lối sống khiến cô ấy không còn chỗ cho cảm xúc hay năng lực sáng tạo của chính mình. Một người phụ nữ như vậy, tự nhiên, sẽ trở nên bất mãn và sự bất mãn của cô sẽ được cảm nhận trong bầu không khí tồi tệ mà cô tạo ra. Từ đó, anima sẽ gây hàng loạt vấn đề lên người đàn ông, khi không được quan tâm đúng mức.

Nhưng tâm trạng do anima xấu gây ra cũng có thể là một chức năng của mối quan hệ. Ví dụ, một người đàn ông rơi vào tâm trạng này khi cảm xúc của anh ta bị tổn thương. Ai đó đã phớt lờ anh ta bằng lời nói, hoặc từ chối anh ta bằng một cách nào đó, khiến anh ta bị tổn thương và tức giận. Khi người đàn ông bị tổn thương, nếu anh ta bày tỏ cảm xúc của mình một cách trực tiếp, anh ta sẽ ổn và không có tâm trạng tiêu cực. Ví dụ, khi người vợ làm tổn thương cảm xúc, và nếu anh ta nói với vợ rằng “điều đó thực sự khiến tôi tức giận khi em nói ra,” anh ta sẽ là chính mình và sẽ không bị điều khiển bởi anima xấu; anh sẽ không rơi vào tâm trạng âu sầu. Nhưng nếu người đàn ông không thể hiện cảm xúc của mình, họ rơi vào vô thức, và anima sẽ chộp lấy và điều khiển ngay. Sự tức giận mà người đàn ông không thể hiện trực tiếp được anima chiếm lấy, biến nó thành sự phẫn nộ; thật ra, sự oán giận ở một người đàn ông luôn là dấu hiệu anh ta bị anima thao túng. Trong tay anima đạo diễn, cơn giận dữ chưa được giải thích và chưa được giải quyết này đốt cháy và ăn mòn anh ta, và được thể hiện gián tiếp bởi tâm trạng và hành vi “thụ động-giận dữ (passive-aggressive)”. Nó luôn sẵn sàng phun trào thành ngọn lửa lớn; người đàn ông không sở hữu sự tức giận, mà ngược lại, nó sở hữu anh ta. Anh ta bị cơn thịnh nộ chiếm giữ, và sự tức giận này có nguy cơ trở thành một ảnh hưởng có sức tàn phá khủng khiếp. Dường như anima sẵn châm lửa vào dầu và người đàn ông sẽ nổ tung trong đống cảm xúc điên loạn.

Carl Jung lưu ý rằng mỗi khi đàn ông có cảm xúc mạnh thì có thể anh ta đang bị anima thao túng. Ông viết, “Anima tăng cường, phóng đại, làm sai lệch và thần thoại hóa tất cả các mối quan hệ tình cảm với công việc của người đàn ông và với những người khác, bất kể giới tính”. Thuốc giải độc, như đã được đề cập, là người đàn ông phải biết anh ta đang cảm thấy gì và có khả năng thể hiện cảm xúc trong mối quan hệ. Điều này giữ cho cảm xúc của anh ta thoát khỏi nanh vuốt của anima, và “xoa dịu” anima rằng anh biết cư xử hợp lý với những gì làm tổn thương hoặc kích động quá đáng.. Anima không nhất thiết muốn gánh vác đời sống tình cảm của người đàn ông; mà mặc định đã như vậy rồi : “ Tại sao anh không lên tiếng về những điều hãm lòi đó ? Nếu anh không làm, thì tôi sẽ làm !”. Nếu có gì đó sai sai trong mối quan hệ tình cảm thì anima sẽ “cằn nhằn” hoài cho tới khi người đàn ông nói thẳng ra, hoặc đi đến thỏa thuận với cảm xúc của mình một cách thích hợp.

Thật không may là nhiều quý ông gặp khó khăn trong việc bày tỏ cảm xúc. Đàn ông thường thích mối quan hệ yêu đương êm ái, dễ dàng và dễ chịu. Họ cảm thấy miễn cưỡng khi dính vào các khó khăn hoặc tranh luận đầy cảm xúc. Họ muốn sự yên bình, tĩnh lặng và muốn người phụ nữ giữ bầu không khí êm đềm và đừng gây ra các vấn đề căng não. Nhưng nếu tảng lờ những vấn đề thì mối quan hệ trở nên xấu đi, và khi người đàn ông liên tục chối bỏ cảm xúc và thất bại trong việc kết nối chúng với những người liên quan trong cuộc sống, anh ta trở nên âu sầu mãn tính, bực bội và bị anima thao túng. Cứ như thể anh ta bị mụ phù thủy bắt đi, vì anh ta trở nên giống với những tâm trạng tiêu cực.

Nếu người đàn ông có thể bộc lộ, thì không những anh ta giữ được những vấn đề thuộc về cảm xúc khỏi nanh vuốt của anima, anh ta trở nên phát triển và trưởng thành hơn. Một người đàn ông luôn né tránh những cuộc đụng độ cảm xúc với người khác thường bị nhốt trong phức cảm Người Mẹ. Một cách thoát khỏi phức cảm này là khả năng bộc bạch trong mối quan hệ. Nếu không thể làm được như vậy, thì anh ta mãi là một thằng bé sợ hãi phụ nữ, tức giận khi họ không làm anh ta cảm thấy hạnh phúc, và nằm ngoài vùng phủ sóng của sức mạnh nam tính.

Đàn ông thường miễn cưỡng nhắc về những điều khó chịu đã xảy ra trong mối quan hệ với phụ nữ vì họ sợ sự tức giận của cô ấy, hoặc sự tức giận của chính họ, hoặc sợ bị từ chối, hoặc sợ đau.

Để mối quan hệ có kết quả, đòi hỏi một người đàn ông phải đối mặt với sự tức giận của mình. Anh ta phải trở nên đủ thoải mái với sự tức giận để thể hiện nó mà không bị nó vượt qua; anh ta phải cho phép bản thân có mặt tối sáng tạo của riêng mình. Một người đàn ông mà tôi biết nói rằng bất cứ khi nào gây gổ với vợ, anh ta đứng gần cửa để lỡ tức giận quá thì anh ta rời đi. Anh sợ cơn giận của chính mình. Tất nhiên, cho đến khi anh ta tự mình giải quyết chuyện này, mối quan hệ giữa hai vợ chồng mới tiến triển.

Nếu một người đàn ông sợ sự giận dữ của người phụ nữ, anh ta thường quay trở lại với cậu bé trong anh ta. Hãy xem một cậu bé khi mẹ trở nên giận dữ với nó ! Hãy xem nó cảm thấy khó chịu như thế nào, và có bao nhiêu cậu bé bị tổn thương ghê gớm và sẽ làm bất cứ điều gì có thể xoa dịu người mẹ để mọi thứ tốt trở lại, hoặc, nếu chúng mạnh mẽ hơn, sẽ phun ra sự phản kháng của trẻ con để không bị choáng ngợp bởi cảm xúc tổn thương. Sự tức giận và sức mạnh từ chối của phụ nữ có ảnh hưởng rất lớn đến người khác, đặc biệt là đàn ông và con trai, và nếu một người đàn ông muốn phát triển quan hệ với phụ nữ, anh ta phải vượt qua nỗi sợ hãi về sự tức giận và tâm trạng nôn nao về việc bị từ chối. Điều này có nghĩa anh ta sẽ phải tìm và giúp đỡ cậu bé trong chính mình. Bằng cách nhận ra khía cạnh cậu bé bị tổn thương, anh ta ít có khả năng trở nên đồng nhất với nó, và trở nên đàn ông hơn trong mối quan hệ.

Anh ta sẽ phải đối phó với khía cạnh giận dữ, từ chối của nửa kia. Tại sao cô ấy phải như vậy? anh ta có thể tự hỏi mình. Nhưng cũng giống như anima có một mặt tiêu cực cần phải khắc phục nếu muốn nhận được lợi ích từ mặt tích cực, vì vậy mọi người đàn ông đều phải có khả năng chịu đựng mặt tối của người phụ nữ nếu anh ta muốn thấy sự dịu dàng của cô.

Người đàn ông sợ rằng anh ta sẽ bị từ chối nếu anh ta đưa ra những vấn đề khó khăn trong mối quan hệ là không có cơ sở. Người phụ nữ quan tâm đến người đàn ông và với bản năng kết nối của mình, có khả năng tuyệt vời để đối đầu và giải quyết mọi việc. Một chàng trai trẻ đang làm việc trong một nhà hàng đã có một cuộc chạm trán dữ dội với một trong những cô hầu bàn, trong đó anh ta nói những gì anh ta nghĩ về cô và một số điều cô ta đang làm. Sau đó anh ấy đến với tôi trong sự ngạc nhiên và nói, “Bạn biết đấy, bạn có thể nói với một người phụ nữ bất cứ điều gì bạn muốn miễn là có sự kết nối.” Anh ta ngạc nhiên khi thấy cô gái này đã lắng nghe những gì anh ta nói, đã trả lời nó, và không tức giận hay bỏ đi.

Sự tức giận “liên quan” có nghĩa là các vấn đề được đưa ra có liên quan đến những gì đang xảy ra giữa hai người. Đó là một biểu hiện trung thực của cảm xúc chân thật. Nếu một người đàn ông thể hiện sự tức giận theo cách không liên quan, đến phụ nữ, anh ta sẽ làm điều đó một cách gián tiếp bằng cách tạo ra một bầu không khí tồi tệ hoặc thờ ơ, thái độ. Nếu anh ấy thể hiện sự tức giận theo một cách liên quan, anh sẽ chỉ nói cho cô ấy biết điều gì đang làm anh buồn. Nếu một người phụ nữ quan tâm đến một người đàn ông, cô ấy sẽ không từ chối nếu anh ta thể hiện sự tức giận với cô ấy theo cách này; ngược lại, cô sẽ hoan nghênh nó, vì nó cho thấy mối quan hệ của họ có ý nghĩa với anh. Từ quan điểm của một người phụ nữ, nếu một người đàn ông bỏ qua các vấn đề về mối quan hệ thì cũng giống như tảng lờ cô ấy, và điều này có nghĩa cô và mối quan hệ không quan trọng với anh ta nữa.

Nhiều lần, phụ nữ welcome sự tức giận của người đàn ông bởi vì nó chỉ ra khi họ đã đi quá xa. Ở đâu có cảm xúc là có điều gì đó đang xảy ra, và điều đó có nghĩa là người kia đang quan tâm. Nếu người đàn ông không bao giờ thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, anh ta để lại khoảng trống trong mối quan hệ, và đặc biệt nếu anh ta trở nên thụ động, có một điều gì đó ở hầu hết phụ nữ sẽ thống trị một người đàn ông như vậy nếu anh ta cho phép. Chính sự thụ động của người đàn ông trong mối quan hệ đã kích hoạt animus của người phụ nữ. Sự tức giận của người đàn ông có thể là phản ứng lành mạnh của anh ta chống lại sự thống trị, và loại giận dữ này được người phụ nữ sẽ vui mừng đón nhận, vì cô nhận ra và tôn trọng sức mạnh của người đàn ông, và được giải phóng khỏi xu hướng bản năng của mình là thống trị anh ta. Như thể cô ấy nói : “Bây giờ tôi có thể ngừng thống trị anh ta vì anh ta đã trở thành chính mình.”

( Nhân tiện, mọi phụ nữ khi tức giận không nhất thiết do bị animus chiếm hữu. Có một xu hướng giữa những người đàn ông, cho rằng tất cả sự tức giận ở một người phụ nữ đến từ animus. Có thể sử dụng điều này để ngăn người phụ nữ không thể hiện những cảm xúc tức giận mà đàn ông không thích đối mặt, một cách tinh tế. Như chúng ta sẽ thấy trong các chương tới, animus rất có thể sẽ kiểm soát cơn giận của người phụ nữ và thể hiện giúp cô ta, nhưng nữ tính, chính nó, hoàn toàn có khả năng tức giận mà không cần dùng quyền trợ giúp)

Nguồn : https://www.facebook.com/invisiblepartner/photos/a.110213093942139/111884080441707/

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments