Hành trình Free-thinker phần IX: Khả năng cải thiện nghịch cảnh – Antifragile

(Bài viết dựa theo nội dung một cuốn sách nổi tiếng cùng tên của Nassim Nicholas Taleb)

 

Thế giới này luôn vận hành theo cách muốn ghì ta xuống” – Của ai không nhớ.

Shit happens anytime, anywhere. Dù bạn muốn hay không, nghịch cảnh luôn luôn tồn tại. 

=======================

Hiện tượng thứ nhất: Bắt ngoại tình tại nhà nghỉ.

 

Lên facebook, youtube bạn dễ gặp mấy clip ngắn nội dung na ná nhau như thế này: Người chồng lén theo dõi rồi bắt tại trận cô vợ và nhân tình tại nhà nghỉ. Anh chồng tội nghiệp vừa cầm máy điện thoại ghi hình làm bằng chứng. Rồi một tràng “phân trần” từ khổ chủ, rằng tôi đã thương em ra sao (mà em lại đối xử với tôi ntn?), rồi mày có biết tao đã tốn bao nhiêu công sức/thời gian/tiền bạc cho mày không? Rồi mày đi ngủ với trai như thế này có nghĩ đến cha mẹ, con cái ở nhà hay không? v..vv…

 

Và sau đó là một màn xông vào tát tới tấp, đánh lộn, bợp tai đá đít đôi gian phu dâm phụ…

Tôi nhận định cho rằng, những anh chồng này chưa học được khả năng cải thiện nghịch cảnh. Tại sao? Đọc hết bài thì sẽ rõ.

========================

Hiện tượng thứ hai: Chú Khoa và chú Đồng.

Đây là chuyện về 2 ông chú tôi có dịp quen ngoài xã hội. Họ trải nghiệm cùng một nghịch cảnh, nhưng cách mà họ đối diện với nghịch cảnh lại khác xa nhau.

Ông Khoa là một nhà giáo. Ngoài 50 tuổi, trai gốc Hà Nội. Ông vô cùng chịu khó, vừa đi dạy, vừa là ông chủ của 2 quán net lớn, thêm một tiệm photocopy nữa. Tất bật từ sáng tới tối, thu nhập tháng cũng sơ sơ trăm triệu. Bạn tưởng đời ông như vậy là “ngon lành” rồi chứ? Còn lâu!

“Nghịch cảnh” đến với ông ấy chính là bà vợ. Từ lâu bà ta chán ông ấy đến tận cổ, và CÔNG KHAI ngoại tình (công khai nhé). Hơn chục năm nay rồi, nhiều lần bà ấy về thụt két nhà (tiền ông ấy kiếm ra) đi nuôi bồ trẻ. Chú Khoa nhiều lần uất ức kể với gia đình tôi về những đêm đi tìm vợ, những lần thuê người đi rình mò đánh ghen, rồi nhiều lần ông ấy tăng xông lên đánh “con vợ” ấy bầm mắt phù mỏ… Thế mà bà ấy vẫn chứng nào tật ấy.

Qua lời ông ấy kể, tôi biết là ông ta không muốn mất bà vợ. Cũng chẳng còn cái tình cảm trai gái gi đâu, ở đây là, người ta còn tiếc cái nghĩa vợ chồng. Dù gì cũng lấy nhau gần 30 năm, 2 mặt con đã lớn, nhiều công lao và thăng trầm cùng nhau. Âu cũng là bình thường.

Mấy năm nay mới gặp lại, tôi nhìn ông ấy già nua sa sút thấy rõ. Tóc bạc nhiều hơn, mắt trũng sâu xuống, nhìn khắc khổ. Da sạm đi, người gầy do thức khuya và ăn uống thiếu chất. Nghe đâu, bà vợ kia sau nhiều năm “hành” ông nay đã dứt khoát khăn gói biến khỏi căn nhà ấy theo trai khác, một đi không trở lại.

Chuyện chú Đồng.

Ông chú này là một alpha chính hiệu. Thời trẻ tung hoành đi buôn bán khắp đất nước. Tiền bạc, ái tình, quan hệ xã hội ông đều có hết. Ông từng là chủ một quán cafe có quy mô lớn nhất, nổi tiếng nhất thành phố Thanh Hóa một thời. Bạn bè và đàn em đông vô kể.

Chớ tưởng đàn ông có tố chất “alpha” thôi là đã đủ. Hypergamy ở phụ nữ nó kinh khủng lắm. Cái ngày ông bắt được bà vợ ăn nằm với thằng đàn em thân cận nhất là một ngày lịch sử. Bạn cứ tưởng tượng, 2 con người mình thương yêu nhất, tin tưởng nhất, dành ra nhiều nguồn lực chăm sóc nhất, mà chúng nó lén lút đâm sau lưng mình thì sẽ ra sao?

Nghịch cảnh là như vậy. Nhưng cái cách mà ông ấy đối diện nghịch cảnh mới làm tôi nể phục.

Ông ấy bỏ lại hết. Tất cả. Tất cả tài sản, công việc kinh doanh, các mối quan hệ xã hội đang có. Trong đêm ấy ông cầm 100tr và ôm 2 đứa con ra đi. Ông bỏ Thanh Hóa ra ngoài Hà Nội làm lại từ đầu. Ông lấy bà vợ thứ 2 trẻ đẹp, kém đâu chừng 28 tuổi, cũng vừa là cái người soạn đơn ly dị cho ông và bà vợ đầu.

Giờ này, sau gần 25 năm lập nghiệp ở Hà Nội, nhà cửa sự nghiệp con cái của ông ấy còn đàng hoàng hơn xưa. Nhìn cách bạn bè đối xử với ông mỗi lần đến nhà chơi, người nào cũng cầm theo vài món quà quê không mấy đắt đỏ nhưng đơn giản và lịch sự, tôi biết vị trí của ông đã xây dựng được trong cộng đồng giới văn nghệ sĩ ở Hà Nội cao đến mức nào.

=====================

Shit happens anytime, anywhere. Dù bạn muốn hay không, nghịch cảnh luôn tồn tại.

Tôi còn có thể viết ra đây n ví dụ về chuyện người ta ĐỐI DIỆN với nghịch cảnh. Đối diện với nghịch cảnh, chỉ có 2 dạng người mà thôi:

  1. Gặp nghịch cảnh là “chảy nước”, nằm im luôn. Bạn để nó lấn át suy nghĩ. Bạn đau khổ, than thân trách phận, sụp đổ vì nó. Tương lai bạn trở nên như shjt vì những biến cố TRONG QUÁ KHỨ ấy.
  2. Dạng thứ hai, là những người biết CẢI THIỆNTRỤC LỢI từ nghịch cảnh. Giống như ông chú Đồng trên kia.

Bạn sẽ là dạng người nào trong 2 dạng trên?

=========================

Sau đây là 3 nguyên tắc quan trọng của một kẻ “Antifragile” phải học thuộc:

 Nguyên tắc đầu tiên: Những THỰC TẠI ĐEN TỐI mà bạn PHẢI CHẤP NHẬN.

Giờ giả sử, bạn bắt gặp cô vợ mình từng thương yêu bao năm trời tại nhà nghỉ với một thằng đàn ông khác, bạn sẽ làm gì? Bạn đau đớn vì bị bội bạc. Bạn tiếc nuối rất nhiều nguồn lực đã đổ vào cho mối quan hệ ấy. Bạn nhận ra tương lai mù mịt sắp đến với cái gia đình này. Rồi sao nữa?

Bạn không thể thay đổi được một thực tại rằng cô ta đã dạng chân cho một thằng đực rựa khác. Và sẽ có lần khác nữa. Ngựa quen đường cũ, không bao giờ thay đổi.

Đàn bà đã một lần ngoại tình thì họ không còn chút tình nghĩa nào với người cũ nữa đâu. Không còn một chút nào. Đây là thực tại đen tối mà bạn phải chấp nhận.

 Nguyên tắc thứ hai, đó là “trong cái rủi lại có cái may”.

“May” bởi vì sao? Đây là cơ hội để bạn tìm đến một người đàn bà khác!

Một người đàn bà trẻ đẹp hơn, lễ phép hơn, biết giữ gìn hơn, nữ tính hơn, 3 vòng đều thơm-ngon-ngọt- khít hơn con vợ cũ.

“Cái lìn già” khô hạn, rộng hoác ấy bỏ bạn mà đi, đáng nhẽ phải cám ơn nó chứ? Sao mà lại phải suy sụp? Bản chất con người là không thay đổi. Nếu không phải ngay bây giờ, ngay lúc này, thì sớm muộn trong tương lai chuyện ấy cũng xảy ra mà thôi. Vậy thì việc gì phải quá vướng bận?

 

Mày biến khỏi cuộc đời tao đúng lúc lắm. Sau bao nhiêu năm tháng trai trẻ vất vả, giờ là lúc SMV (sexual market value) của tao đương lên cao nhất, tao phải được HƯỞNG một em cực phẩm khác. Hơn mày nhiều lần”.

Cái thằng ngu đang nằm trần như nhộng trên giường kia sẽ gánh tất tần tật những hậu quả mà sau này đáng nhẽ bạn phải chịu. Đáng nhẽ phải cám ơn nó chứ?

Nguyên tắc thứ 3: hãy biết TRỤC LỢI TỪ NGHỊCH CẢNH.

Nếu tôi là ông Đồng trên kia, tôi sẽ không việc gì phải bỏ đi, để lại tất cả như ông ấy. Việc gì tôi phải làm như thế chứ? Tại sao tôi phải ném đi tất cả thành tựu mà một tay mình xây dựng chỉ vì một đứa đàn bà lăng loàn và một đứa đệ tử phản bội?

Phải giả vờ như chưa từng biết. Ngấm ngầm thuê thám tử theo dõi (bỏ chục triệu ra họ làm trọn vẹn cho từ A đến Z, có cả clip luôn). Thu thập bằng chứng tố cáo. Và ra tòa TRỤC LỢI càng nhiều càng tốt. Từ việc phân chia tài sản, quyền thừa kế, quyền nuôi con… tất tần tật.

Nên nhớ, người sai ở đây là con vợ. Không phải là bạn !

Nếu hành động thật kín kẽ và trọn vẹn, thì với những bằng chứng không thể chối cãi được tại tòa, con đàn bà kia sẽ phải dọn ra khỏi căn nhà ấy chỉ với vài ba bộ quần áo cũ, cùng với một khuôn mặt thảm não ê chề. Nó sẽ MẤT TẤT CẢ từ thanh danh cho đến sự nghiệp, còn bạn giành được quyền nuôi con, quyền sở hữu căn nhà, cùng vô số tài sản chung khác. Nhổ cỏ là phải nhổ tận gốc. Chớ nên nương tay với những kẻ đã quay lưng lại với mình.

Có vô vàn những nghịch cảnh trong cuộc sống mà bạn cần vượt qua mỗi ngày. Nó là điều đương nhiên cần phải có, là cách mà thế giới này vận hành. Loài người ngày nay đã quá quen thuộc với những sự “thoải mái” đem lại từ khoa học kỹ thuật mà quên đi điều đơn giản ấy.

Muốn có một cơ thể đẹp với 6 múi bụng, bạn phải chịu pain. Đó là hàng ngàn giờ tra tấn những khối cơ cùng với chế độ ăn kiêng hà khắc.

Muốn có một bộ não thông tuệ, bạn phải “thể dục” bộ não liên tục bằng thói quen đọc và viết hằng ngày.

Lần đầu học tiếng Anh, đứa nào cũng như gà mắc tóc. Thế nhưng bạn chọn làm kẻ nào? Một kẻ kẻ vượt qua được nghịch cảnh, tiếp tục ở lại với mớ từ vựng rối rắm, tiếp tục nghe/nói/đọc/viết với thứ ngôn ngữ lạ hoắc ấy? Hay là bạn sẽ “khó quá bỏ qua”?

Mới đây tôi mới đặt một cái áo khoác bò trên mạng. Tụi bán hàng làm ăn cẩu thả, gửi cho tôi hẳn một cái áo size XXL rộng thùng thình. Đã vậy nó còn trả lời cợt nhả, không chịu nhận lại hàng lỗi mà đổi trả cái khác cho khách (Bán hàng onl nhiều đứa mắc dại vậy đó!!!) Nếu là bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ inbox, chửi bới tay đôi với shop đó, sau đó chụp ảnh bóc phốt trên mấy group than thở facebook?

Tôi ra tiệm bỏ thêm 50k sửa lại cái áo đó cho vừa vặn. Đơn giản vậy thôi.

Có vô số những ví dụ khác về cách cải thiện nghịch cảnh trong cuộc sống. Đây là một phạm trù nằm trong tư duy. Khác biệt giữa một bên là “tư duy phong phú” (abundance mindset), một bên là tư duy khan hiếm (scarcity mindset). Đón đọc bài viết đầy đủ ở series “Hành trình freethinker” nhé.

—————————————Pill.

===================

Mỗi một like, share, comment của các bạn là một đóng góp cho sự phát triển của cộng đồng.

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments