Bài học từ Bill Gate

Những năm 90’ có người nào đó làm một nghiên cứu về khối tài sản của Bill Gate. Anh ta tính toán ước lượng được rằng, với income hiện tại (từ lợi nhuận cổ phiếu, từ tiền bán sách, từ tài sản cho thuê v..vv…) của Gate, nếu có ai đó phải trả lương cho ông ta ấy, thì người ấy phải bỏ ra 300$ cho một GIÂY đồng hồ. Đây là khoản tiền cần thiết để “mướn” Bill Gate làm việc. 300$/s.

 

Từ nghiên cứu thú vị này, cánh báo chí mới hỏi Bill Gate rằng: “Bây giờ nếu ngài và nhìn thấy 300$ ai đó đánh rơi trên đường, liệu ngài có cúi xuống nhặt nó không? Tôi cá là không. Bởi vì cái hành động cúi xuống, nhặt tiền ấy còn tiêu tốn của ngài còn nhiều hơn thế?”.

Tôi vẫn sẽ nhặt nó”, ông trả lời. Và tôi còn nhặt nó với một tâm lý bình thản, chẳng thèm ngại ngùng nữa cơ.

300$/1s, với lợi nhuận đó, chỉ cần trong 24 giờ thôi, người ta đã đủ tích lũy để sống trọn đời, tại sao ông ta phải cúi xuống nhặt số tiền lẻ đó cơ chứ? Nghe có vẻ nực cười. Thế nhưng cái kết luận này thuyết phục được rất nhiều người đọc thời điểm đó. 

Thứ nhất, đây là cái lỗi tư duy trong nhận định của họ. Bill gate không được trả đều đều 300$ mỗi giây, mà ông ta có lợi nhuận theo từng đợt “big check”, theo ngày, từng tuần, từng tháng, năm… và nó mang tính thất thường theo chu kì kinh tế. Có thể tháng này ông ta “phất”, số tài khoản tăng hàng tỉ $, có thể tháng sau ông ta mất trắng cả chục tỉ do biến động thị trường…

Thứ hai, đây là điều quan trọng hơn cả mà bài viết này muốn nhắm tới.

=================================

NHỮNG KHOẢN THU NHỎ LẺ.

Bạn có theo dõi những người làm truyền thông tự do chứ, các youtuber chẳng hạn? Ở Việt Nam tôi xem của anh Dưa Leo, hay ông bác Nguyễn Xuân Nghĩa. Lướt phần comment thi thoảng tôi đọc thấy những nhận định tương tự thế này:

Ôi dào nhà anh/ông giàu thế rồi mà còn đặt Ad kiếm tiền á?

Tôi tưởng anh/ông làm với mục đích VÌ CỘNG ĐỒNG chứ, té ra cũng tham tiền lẻ???”.

Hay chính như cái blog của tôi chẳng hạn. “Ôi em tưởng anh làm vì mục đích vì cộng đồng, vì xã hội, té ra cũng để kiếm tiền mà thôi. Anh nhìn bên Tedtalk họ còn cho xem MIỄN PHÍ kia kìa”.

(Tại sao cái tư duy này lại ngu ngơ thì mời bạn đọc lại bài này https://redpillvn.org/hanh-trinh-free-thinker-phan-vi-giai-phapchi-phi-va-loi-ich/)

Đọc comment của họ tôi chợt bừng tỉnh. Hóa ra vẫn còn tồn tại những người có cái tư duy từ thế kỷ thứ X còn sống đến tận ngày nay như vậy.

Bạn nào đi làm ở mảng tuyển dụng chắc cũng nhiều lần gặp những con người mang cái tư duy này. Họ đông lắm, đông nhan nhản.

Em tốt nghiệp trường X, mang bằng Y, vậy mà bên anh chỉ trả em được 5tr một tháng thôi à? Vậy em chỉ làm một thời gian CHO VUI thôi, lấy “kinh nghiệm” là chính ấy mà”- Đám này không nói ra nhưng tôi đọc vị đầu óc chúng nó chính xác như vậy. Chúng không nhìn nhận lại bản thân, từ cái áo chúng mặc, cái xe chúng đi, đều là tiền bố mẹ. Chúng không nhìn nhận lại rằng những “kiến thức” trong nhà trường người ta dạy không hề có áp dụng thực tế tại môi trường làm việc, đầu óc chúng nó đang rỗng tuếch. Chúng cũng không nhận ra rằng, với năng lực hiện tại như vậy, trả 5tr là còn cao ấy. Người ta không thèm thuê em đâu. Tỉnh lại đi.

Chúng không nhận ra đất nước này còn rất nhiều người còn không tìm được việc làm, đang còn phải chạy xe ôm kiếm ăn từng bữa kia kìa.

Bớt ảo tưởng đi những bạn trẻ ạ.

————————————–

KHÔNG BAO GIỜ khước từ bất cứ một cơ hội kiếm tiền nào hết, kể cả những đồng bạc lẻ.

————————————–

Đấy là trọng tâm bài viết này.

 

Bạn có theo dõi tình hình kinh tế – chính trị bên Trung Quốc thời điểm này chứ? Rất nhiều những đại công ty, xí nghiệp bên đó đang nằm cận kề bờ vực phá sản do ảnh hưởng dịch bệnh. Những người chủ doanh nghiệp ấy từng có thời kiếm được rất rất nhiều tiền. Vậy mà giờ này, do kinh tế suy sụp, hàng không bán được, nhà xưởng máy móc, nhân công có nguy cơ phải “thanh lý”, rồi các khoản nợ ngân hàng đến kì đáo hạn…

Sẽ có thời điểm người ta kiếm được rất nhiều tiền, nhưng vì một lý do nào đó, sẽ tới lúc họ trắng tay.

Nếu bạn may mắn sinh ra tại một gia đình có điều kiện tài chính khá giả, bạn sẽ không hiểu được cái hoàn cảnh này đâu. Cha tôi, bạn bè tôi, và chính tôi cũng đều từng trải qua cái giai đoạn KHÁNH KIỆT (broke) ấy rồi. Thời điểm ấy người ta phải chạy ăn từng bữa. Sau khi chi trả đủ tiền thuê nhà, tiền xăng xe, tiền điện, ga… chúng tôi đều chỉ còn dư lại một khoản tiền nhỏ nhoi nhằm mục đích lót đầy cái dạ dày.

Cái hoàn cảnh mỗi ngày phải nấu một nồi cháo đặc, không có thịt, ăn trộn với tương ớt Chin su, trong hàng tháng liền – Nó không hề dễ chịu một chút nào. Nhưng người ta phải chấp nhận nó. Không còn cách nào khác.

Lại có những người, trong một số giai đoạn cuộc đời họ kiếm được rất nhiều tiền. Phải nói là cả núi tiền. Nhưng bởi vì sai lầm trong quan lý tài chính họ ném hết vào xe cộ, sòng bài, gái gú… mà trở nên tay trắng. Cả gia đình khi đó phải chật vật sinh tồn nhờ vào đồng lương chết đói của người vợ.

Họ không nhận ra một sự thực rằng, thời điểm họ kiếm ra đống tiền ấy, không phải bởi khả năng họ tài giỏi, cũng không phải do họ có những mối quan hệ chất lượng, mà là ở SỰ MAY MẮN.

Sự may mắn nó đóng góp vai trò rất lớn trong thành công tài chính. Thử hỏi tại sao đa số mọi người ngoài xã hội kia đều rất chăm chỉ, làm lụng cực khổ sáng đêm mà họ vẫn nghèo? Nếu sự CHĂM CHỈ là thước đo giàu có thì đang lẽ 90% nhân loại này đều phải có tài khoản ngân hàng đầy ắp rồi chứ?

Khi bạn hiểu ra được điều này, lúc ấy bạn không bỏ qua bất cứ một cơ hội kiếm những đồng “tiền lẻ” nào hết. Cũng giống như Bill Gate vậy.

Bởi vì đồng tiền nó có cánh.

Nó sẽ “bay đi” vào những thời điểm bạn không ngờ tới nhất. Tôi đã gặp vô số trường hợp như thế này trong đời. Nhờ một vận may nào đó người ta mang về nhà có tới cả triệu dollars, và sau một năm chúng “bay hơi” bằng hết. Thuế má, những chuyến du lịch, nhậu nhẹt, gái gú, chất kích thích, những khoản đầu tư không hiệu quả, những khoản cho vay không thể đòi v..vv…

=================================

KIẾM TIỀN LIỆU CÓ XẤU XA HAY KHÔNG?

Trong quá khứ, nền kinh tế khi ấy vận hành dưới sự điều khiển của bộ máy chính trị. Từ cấp triều đình trung ương cho đến địa phương, cái sự “tham nhũng” được coi là một cách thức đương nhiên, công khai để kiếm tiền. Người ta dùng quyền lực chính trị để lũng đoạn nền kinh tế, thông qua thuế quan và hạn ngạch, nhằm kéo về đặc lợi cho giai cấp thống trị của mình.

“Một người làm quan, cả họ được nhờ”- Lấy cái gì ra để “được nhờ”, nếu không bớt xén của cải trong dân, hay từ tài nguyên đất nước?

Ấy cũng là lý do trong quá khứ, những triều đình phong kiến người ta ngăn cấm những tiểu thương được buôn bán. Bởi vì đơn giản, nếu quyền lợi kinh tế rơi vào tay lớp cừu (80%) càng cao, thì quyền lợi của nhóm tinh hoa (20%) càng bị bóp chặt lại. (Đọc tham khảo “Tại sao bạn phải chọn Red Pill” http://bit.ly/2UtjaSH)

Thời nhà Thanh từng như vậy nên một bộ phận người Tàu mới phải tràn xuống xứ Gia Định đàng trong lập nghiệp.

Bởi vậy nên họ mới cho lưu truyền những câu chuyện cổ tích, những truyền thuyết nhằm mục đích “bêu xấu” giới làm ăn buôn bán. Tại sao lại là những “bác nông dân”, “anh thợ mộc”… đối đầu với “lão phú ông”, “gã lái buôn”…?

Bởi vậy nên người Do Thái mới bị xua đuổi tại khắp các châu lục nơi họ từng đi qua. Với người Do Thái, “Phi thương bất phú” – làm ăn buôn bán kiếm tiền đã được khắc vào mã gene của họ trong nhiều ngàn năm, được lưu giữ lại trong bộ kinh Torah.

Ngày nay, đám tinh hoa vẫn còn đương cố gắng tiêm vào đầu óc người ta cái niềm tin dối trá đó. Phim ảnh của Hollywood ngày nay cũng thường có cái nhìn phiến diện về giới doanh nhân. Trong mắt họ, qua những bộ phim truyền hình, giới làm ăn kinh doanh thường là phường vô đạo đức, bất chấp nhân tính, sẵn sàng chà đạp lên kẻ khác để mang về lợi nhuận.

Hình mẫu tiêu biểu của những thương nhân xứ Hoa Kỳ.

Nhưng sự thực liệu có phải như thế không?

Trong thực tế, những “con buôn” ấy là nhân tố QUAN TRỌNG đóng góp cho nền kinh tế vận hành. Nếu không có bọn họ, liệu gạo trồng ra ở vùng đồng bằng có được đưa đến những vùng non cao hay không? Hay là sẽ có kẻ chịu chết đói, còn kẻ khác cay đắng nhìn gạo mốc? Chính bởi sự cấm cản giao thương buôn bán này mới dẫn đến những nạn đói, những cuộc chiến tranh đổ máu suốt chiều dài lịch sử.

Claude Frédéric Bastiat từng có một câu nói nổi tiếng: “Nếu hàng hóa không được lưu thông qua biên giới, binh lính sẽ thay thế chúng” (when goods don’t cross borders, soldiers will”) là như vậy.

 

Tôi tin rằng, sẽ ngày một nhiều người Việt Nam hiểu ra cái lẽ đơn giản này. Kiếm tiền chân chính, tự lực không hề xấu. Nó còn là điều kiện tối quan trọng nếu một xã hội muốn tồn tại.

Nếu có bất cứ một cơ hội nhỏ nhoi nào kiếm tiền chân chính. Đừng bỏ qua nó. Bạn không làm hại ai, bạn không trộm cướp. Bạn chỉ đơn giản là đưa ra một offer nào đó, người khác thấy có lợi, bạn cũng có lợi, và hai bên đi đến trao đổi. Có vậy thôi.

———————————-

ĐỪNG BAO GIỜ ngại ngùng xấu hổ khi phải nhặt từng đồng xu lẻ. Hãy học hỏi Bill Gate.

———————————-

Đã có rất nhiều lần, người ta phải cay đắng chấp nhận một thực tế rằng, chỗ “tiền lẻ” ấy là những cơ hội kiếm tiền cuối cùng họ có được. Khi mà nguồn thu nhập chính mất đi, cái “business phụ” mang về lợi nhuận cỏn con mới là thứ cứu gia đình anh ta khỏi cánh chết đói.

Nếu ngay bây giờ, có kẻ hỏi tôi về cái thí nghiệm ở đầu bài viết: “Liệu anh có cho rằng Bill Gate sẽ dại dột mà cúi xuống nhặt 300$ đánh rơi không?”.

“Tôi cá với anh cũng 300$ luôn, ông ta sẽ nhặt”.

——————————-Pill.

Đọc thêm:

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments