Tại sao bọn Tây ăn đồ thực phẩm đóng hộp luôn có nhiều đường?

Tại sao bọn Tây ăn đồ thực phẩm đóng hộp luôn có nhiều đường? Cái cục cức gì cũng ngọt. Tại sao bạn từ miền Bắc vào miền Nam sống lại cảm thấy đồ ăn ở đây ngọt hơn?

Xin trả lời rằng cái mớ đồ ăn nhanh có trộn đường này mới xuất hiện và bán đại trà ở phương Tây này khoảng 4 chục năm trở lại đây mà thôi. Trước đây không có chuyện như vậy.

Trước những năm thập niên 70, người Phụ Nữ khi đó còn chưa phải đi làm. Họ đảm nhiệm mọi công việc nội trợ trong nhà. Thời đó họ cũng đi chợ hằng ngày, sắm sửa đồ tươi, sơ chế và nấu nướng không khác gì mẹ Việt vậy.

Qua giai đoạn đó là khi Phụ Nữ được làn sóng Feminist hối thúc lao vào thị trường lao động. Mà đã đi làm thì làm gì còn thời gian? Họ cũng ra ngoài lúc 8h sáng, về nhà lúc 8h tối giống như cánh Đàn Ông. Các bữa cơm truyền thống thưa thớt dần, thay vào đó là những thức đóng hộp, fast food, đồ ăn đông lạnh v…vv…

Đừng tin vào những quảng cáo về thành phần dinh dưỡng nơi bao bì. Đồ ăn đóng hộp thì nó KHÔNG BAO GIỜ có được cái mùi vị của đồ ăn tươi. Để khắc phục vấn đề đó, các nhà sản xuất BUỘC PHẢI thêm vào một hợp chất làm kích thích vị giác.

Đó là ĐƯỜNG.

Ngay ở Việt Nam cũng thế thôi. Những gia đình ngày nay dần quên đi cái bữa ăn “chuẩn cơm mẹ nấu”, không chỉ nằm ở vị giác, mà nó còn mang theo tình yêu của người Phụ Nữ.

Còn nhiều cái giá phải trả khác cho việc người ta khuyến khích Phụ Nữ đi làm. Cái này truyền thông không bao giờ dám nhắc đến, bởi vì đụng chạm lợi ích của số đông các nhà tư bản – cổ đông chính của phe truyền thông.

Ví dụ như việc nuôi dạy trẻ con. Thời xưa, khi cánh Đàn Ông còn là nhân lực chính, duy nhất trong nhà, họ phải ra ngoài đi làm. Việc KẾT NỐI CỘNG ĐỒNG là công việc của những bà vợ. Thông qua việc họ đi chợ, đi đám, buôn dưa lê với nhau, cái cộng đồng ấy mới được gắn kết. Họ nắm rõ được cái khu vực sinh sống nơi đó, nhà nào vừa đến hay đi, nhà nào có người tốt người xấu, những khu vực nào an toàn cho trẻ con chạy chơi. Nhà nào có việc có thể hoàn toàn yên tâm giao con trẻ cho nhà hàng xóm trông hộ v.vv…

Ông nào thuộc thế hệ tới cuối 8x như tôi sẽ hiểu điều tôi đang nói. Thời đó trẻ con được tự do vui chơi lắm.

Cho đến cái thời kì Phụ Nữ đồng loạt đi làm. Thấy rõ nhất là nếp sống ở các thành phố lớn ngày nay, nó khác biệt hoàn toàn với các vùng nông thôn. Ở đây nhà nào biết nhà đó. Hàng xóm với nhau có khi cả năm mới chào nhau một câu. Cái NIỀM TIN của những ông bố bà mẹ vào cái cộng đồng đó không còn nữa.
Đấy cũng là lúc họ buộc phải gửi con vào các trung tâm giữ trẻ. Sau giờ đi học là chúng phải bị nhốt trong nhà. Vậy thì phải kiếm đồ chơi cho chúng nó ở cái không gian chật hẹp ấy chứ? Đấy cũng là lúc những bộ đồ chơi đắt tiền, trò chơi điện tử, rồi bánh kẹo snack v…vv…

Đây là lý giải hợp lý nhất cho việc tại sao trẻ con ngày nay nhiều đứa lại thụ động và béo phì đến như vậy. Chúng nó không được tiếp xúc với thế giới thực. Tất cả thông tin nạp vào não bộ chúng đều là thức gián tiếp, được tạo ra bởi bàn tay những người lớn. Cái kết nối gia đình cũng ngày ngày mai một dần. Sau bữa cơm là mỗi người cầm một cái điện thoại “khôn” để chill.

Có người ngây thơ bảo thời xưa chưa có được những phương tiện giải trí hiện đại như bây giờ, cho nên tụi trẻ mới phải ở lì trong nhà. Láo toét. Nói như vậy là victim blaming đấy. Thời đó cũng có truyện tranh, đầu video, điện tử 4 nút?

Cha mẹ không dạy dỗ được con cái thì phải để thằng Trấn Thành Trường Giang nó dạy hộ cho là đúng thôi.

Nó còn giải thích cho việc tại sao những người trưởng thành ngày nay dễ bị “snow flake” đến như vậy. Việc tách mẹ quá sớm, mới 1 2 tuổi đã phải rời người mẹ đến những cái hộp bê tông chật chội mang tên “nhà trẻ” ấy, với những đứa trẻ nó là một đòn tâm lý trời giáng. Tôi còn nhớ như in cái cảm giác những ngày ấy khi bị đem đến nhà trẻ, dù đã 3 chục năm. Tôi nhớ mẹ, nhớ nhà, thèm được chạy chơi, được hít thở không khí ngoài trời. Đồ ăn thì nấu như shit, chưa kịp xúc xong bà phù thủy đã đi thu mẹ nó bát. Bọn trẻ con đứa thì khóc, đứa ỉa đùn, đứa la hét. Cái con mụ trông trẻ được trả đồng lương chết đói kia thì stress quá mức, tát lật mặt bất cứ “thành phần chống đối” nào (giống như tôi). Những thằng nhóc con hiếu động bị ép phải ngồi im, nghe cô kể chuyện “tích chu”.

Những bé trai đã bị biến thành những “thằng đàn bà” ngay từ tấm bé bởi một hệ thống tinh vi như vậy đấy.

Trả lời tôi xem, kiếm nhiều tiền để làm gì? Trong khi những thế hệ sau bị đối xử như súc vật như vậy?

———————————-Pill.

Nguồn video: RVN.

Cái giá phải trả cho việc Phụ Nữ tham gia thị trường lao động. Bọn tinh hoa cầm quyền chỉ nói đến lợi ích (BENEFIT), và giấu tiệt đi cái chi phí (COST) https://redpillvn.org/hanh-trinh-free-thinker-phan-vi-giai-phapchi-phi-va-loi-ich/

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments