Sự tích BÉ ĐƯỜNG – BỐ ĐƯỜNG.

Ngày xửa ngày xưa…

Trước khi vào câu chuyện, chúng ta phải thống nhất với nhau về một quan niệm rõ ràng:

————————————

Mọi động thái trao đổi giữa tiền bạc lấy tình dục, đều là P.H.Ò.

————————————

Dạng dễ thấy nhất lâu nay chúng ta hay gặp trên Trần Duy Hưng, Phạm Văn Đồng, “tiền trao cháo múc”, one time payment, mọi người đều biết.

Dạng thứ hai, sang chảnh hơn mềm mại hơn, “đăng kí gói dịch vụ hàng tháng” – Monthly payment, giống như cái trào lưu bố đường Sugar daddy đang rộ lên gần đây.

Kể cả dạng có cam kết hôn nhân đàng hoàng nhé. Nếu như bên phía nhà gái chỉ nhắm 1 mục đích DUY NHẤT là tài chính của chú rể — P.H.Ò. Nhất là trong cái thời đại hôn nhân rẻ rúng như ngày nay, khi người ta chỉ coi nó như một tờ giấy. Thích thì ký, chán thì xé.

Thế nhưng, cũng tồn tại cái gọi là “phò this phò that”.

Không phải TẤT CẢ những cô nàng bước chân vào “ngành dịch vụ” này đều là hư hỏng, hám vật chất mà đi làm gái. Nhiều người trong số họ bị đưa vào “đường dây” một cách bất đắc dĩ, và họ không có lựa chọn nào khác. Có người bị chính bạn bè người thân lừa đem bán. Có người bị mắc bẫy tài chính của tụi ma cô, khi tuổi đời còn quá trẻ, và họ không có cách nào khác trả nợ. Có người mắc những khoản nợ vô cùng hợp lý, ví dụ như khoản học phí khổng lồ ở các trường đại học.

Tôi không phải đang bênh vực họ. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn bản chất sự việc như vậy.

Bài viết sẽ có câu trả lời cho bạn đọc để thấy cái nhìn toàn cảnh hơn về trào lưu Sugar daddy – Sugar baby du nhập từ phương Tây. Nguyên nhân do đâu? Tại sao ngày nay rất nhiều những nữ sinh viên tại các đại học công lập danh giá lại đi chọn cái “nghề” này?

===================================

 

Trào lưu công khai đăng tuyển sugar daddy trực tuyến tại các quốc gia có làn sóng Feminist đi qua.

 

Dựa trên khảo sát của trang web “hẹn hò” trực tuyến dành cho Sugar daddy – Sugar baby: Seeking Arrangement (hay Seeking), năm 2016 có tới hơn 15.000 nữ sinh viên đại học Georgia State University đăng ký làm Sugar baby (i.e làm P.H.Ò). Con số này chiếm hơn 10% tổng số nữ sinh đang theo học tại đại học này. Cứ 10 em lại có 1 em.

————————————–

Với một công việc bán thời gian – lương tối thiểu (đây thường là tất cả những gì một sinh viên đại học có thể đáp ứng), những sinh viên thường chỉ kiếm được tối đa 580$ mỗi tháng. Tuy nhiên, nếu tham gia vào “công việc” làm Sugar baby này các cô có thể kiếm được khoảng 3000$/ tháng từ các “Bố đường”.

“Trong hơn 3 nhiệm kỳ tổng thống vừa qua (từ thời Clinton-Bush- Obama), tổng chi phí Đại Học đã tăng gấp đôi”- Founder và CEO của Seeking Arrangement, ông Brandon Wade.

Ông tiếp: “Các sinh viên ở đây đã quá mệt mỏi khi nghe các chính trị gia hứa hẹn về tầm quan trọng của việc tham gia vào giáo dục đại học, tăng trưởng việc làm và cơ hội, tất cả chỉ là những lời hứa trên sàn hội nghị. Những con số thì không biết nói dối. Trong số hơn 4 triệu sinh viên/học sinh đăng kí làm Sugar baby trên Seeking Arrangement, có tới 62% trong số đó đang theo học tại các Đại Học tại Hoa Kỳ.

Hiện tại có khoảng 20 triệu cô gái tham gia Seeking Arrangement, trong đó có tới 2.5 triệu (hơn 10%) là các sinh viên Đại học.

Nguồn: https://thegavoice.com/news/georgia-state-university-tops-list-of-users-of-sugar-daddy-site/

———————————————-

Trên thực tế, con số thực chắc chắn còn cao hơn nhiều. Bởi vì người ta đâu chỉ biết tới mỗi mình website này, trên internet còn rất nhiều trang web khác đang làm công cụ kết nối “dịch vụ” nữa.

Vậy những Sugar baby này làm gì với số tiền kiếm được?

 

Con số thống kê cũng do Seeking Arrangement cung cấp (https://www.click2houston.com/news/local/2020/01/14/these-are-the-texas-schools-where-the-most-sugar-babies-attend/)

30% họ dành cho học phí.

25% cho chi phí sinh hoạt (living expenses).

18% cho làm đẹp.

 

Phía bên kia, các Sugar Daddy cũng thường nằm trong nhóm người có thu nhập cao trong xã hội (CEO, Luật sư, nhân viên tài chính…).

Ở các xứ Á đông (trong đó có Việt Nam), Cha mẹ thường có văn hóa tiếp tục bảo bọc tài chính cho con cái để họ có thể hoàn thành chương trình đại học (độ tuổi 18-22 hoặc cao hơn nữa).

Phương Tây thì không như vậy. 18 tuổi, bạn bước chân ra khỏi nhà cũng là lúc cha mẹ hết trách nhiệm. Những sinh viên theo học tại các trường Đại học, với những khoản học phí khổng lồ tại đây, họ chỉ có 3 lựa chọn rõ ràng:

  1. Phụ thuộc vào các khoản vay tài chính để hoàn tất chương trình. Những khoản nợ rất cao, thường họ chỉ có thể trả dứt trong cả vài chục năm sau đó.
  2. Làm những job lương tối thiểu (do kiến thức và kinh nghiệm thời điểm này quá ít ỏi), để trang trải học phí và chi phí sinh hoạt. Thường là rất ít người đáp ứng được bằng cách này.
  3. Làm gái.

Tôi đưa ra hàng loạt con số thống kê ở đây để bạn có cái nhìn tổng quát hơn về vấn đề. Không phải cứ “làm gái” hay “sugar baby” là dạng hư hỏng, lười biếng, hám vật chất… như đa số người ta hay nghĩ. Mọi việc đằng sau nó phức tạp hơn nhiều.

———————————————

Nói theo một cách khác dễ hiểu hơn, chủ nghĩa nữ quyền (Feminism) làm “rẻ mạt hóa” cái quyền lực quan trọng nhất của người Phụ Nữ – Sex, và giờ này nó được “hợp lý hóa” bằng cách để họ công khai đem rao bán SEX trên các trang mạng xã hội, nhằm mục đích trang trải các loại hình chi phí.

———————————————

Trong quá khứ (giai đoạn trước năm 1970 tại phương Tây và trước năm 1995 tại Việt Nam), những Phụ Nữ trẻ thời đó có xu hướng lựa chọn duy nhất ấy là KẾT HÔN.

Trật tự xã hội thời bấy giờ BẮT BUỘC người Phụ Nữ phải giữ “cái ngàn vàng” ấy dành cho một người Đàn Ông duy nhất, và ở lại với anh ta suốt đời. Đổi lại, người Đàn Ông kia phải lao động cật lực để bảo bọc, chu cấp cho họ và những đứa con. Tất nhiên là vẫn có một số ít Phụ Nữ có khả năng, họ sẵn sàng vừa làm một bà nội trợ vừa xông pha ngoài xã hội, trong trường hợp này thì cũng chính anh chồng ấy phải đảm đương học phí chương trình đại học cho họ.

Một gia đình truyền thống những năm 1960.

Chúng ta cùng đi tìm câu trả lời cho việc, tại sao lại có tới ÍT NHẤT 10% số nữ sinh đại học bên phương Tây lại tham gia cái ngành dịch vụ “cho thuê l**” như thế này? Bài viết dưới dạng góc nhìn – quan điểm của Red Piller, nhóm người có “con mắt thứ 3” ngồi trên cao quan sát toàn cảnh xã hội. Mọi gạch đá thắc mắc xin để lại dưới phần comment.

Đọc để hiểu, liệu có phải cái chủ nghĩa nữ quyền hiện đại có thực sự “bảo vệ quyền lợi Phụ Nữ” như nó đang rao giảng hay không.

===================================

NGOẠI HÌNH VÀ CHỈ SỐ THÔNG MINH.

Có một sự thật mà chúng ta phải chấp nhận với nhau như thế này.

Đó là có rất ít, cực hiếm những người trưởng thành ngoài kia thực sự yêu công việc mình đang làm. Nhóm người làm việc phục vụ đam mê. Kể cả tại những xã hội tiên tiến như phương Tây cũng như vậy, đây là nhóm “Live to work” – Sống để làm việc mình thích. Ai cũng mong muốn có được một cuộc đời đáng mơ ước: thu nhập cao, sự nổi tiếng, nghỉ hưu ở tuổi 40… Đấy là những ai? Những minh tinh điện ảnh, người mẫu, nhà soạn nhạc, tác giả sách nổi tiếng, nhà đầu tư bất động sản, những nhà khởi nghiệp công nghệ thành công (tech entrepreneur)… Nhưng thực tế đáng buồn ấy chỉ là những giấc mơ mà thôi.

Đa phần còn lại, ấy là nhóm “work to live”, tức là làm việc để mà sống. Họ là đa số, những người sống đầy rẫy xung quanh bạn và tôi vậy. Chính họ đấy, những người mong đợi mòn mỏi mỗi chiều thứ 6, và kinh hãi thức dậy vào sáng sớm ngày thứ hai.

Vậy sự khác biệt lớn nhất giữa hai nhóm người “Work to Live” và “Live to Work” ấy là gì?

Đừng nói với tôi rằng đấy là sự chăm chỉ (hard work). Nếu chỉ cần chăm chỉ là sẽ thành công thì 90% dân số trái đất này đã là các triệu phú rồi chứ?

——————————————-

Đó là ngoại hình và chỉ số thông minh.

——————————————-

Đây chính là khác biệt của nhóm người tinh hoa trong xã hội so với đa số còn lại.

Ngoại hình vượt trội cho họ lợi thế tuyệt đối trong những ngành nghề thu nhập cao ngất ngưởng: người mẫu, diễn viên, ca sĩ…

Tất cả các ngành thu nhập cao còn lại, đều cần đến một yếu tố phẩm chất mà số đông không có: chỉ số thông minh. Viết đến đây có người sẽ thắc mắc về trường hợp các vận động viên thể thao. Xin nói luôn, bạn nên nhớ rằng những vận động viên thể thao cũng sở hữu một loại hình trí thông minh riêng, ấy là thông minh vận động (hay thông minh thể chất).

Còn một điều đáng lưu ý nữa. Ấy là vị thế “tinh hoa” của nhóm này cũng đầy sóng gió, nó bị thay đổi và đào thải liên tục. Các vận động viên thể thao chuyên nghiệp thường phải “nghỉ hưu” ở tuổi 35. Những tech company (công ty công nghệ) luôn phải giữ vị thế cạnh tranh trên thị trường, nếu không sẽ bị các công ty đàn em đào thải. Những cá nhân nổi tiếng và thành công nhờ ngoại hình cũng vậy, nếu là Phụ Nữ, họ thừa hiểu rằng khi vượt qua cái mốc tuổi 30, cũng là khi “cần câu cơm” ngắn lại.

 

M2M, 2 cô gái vàng được cả thế giới biết đến gần 20 năm trước. Giờ này họ ở đâu?

Đấy là yếu tố ngoại hình. Nếu xét ra toàn cảnh nền kinh tế theo quy luật cung-cầu, điều này cũng giải thích được lý do các ngành nghề dịch vụ (như lễ tân, tiếp thị, nhân viên bán hàng…) lại trọng dụng và trả lương cao hơn cho những Phụ Nữ còn trẻ, và có xu hướng “đuổi khéo” họ khi bước qua giai đoạn ngoài 30 tuổi. Xin lỗi các bạn nữ đang đọc bài này, nhưng ấy là thực tại đáng buồn bạn phải đối mặt.

VẬY CÒN CHỈ SỐ THÔNG MINH.

Tham khảo các nghiên cứu sau:

Nghiên cứu này còn chi tiết hơn. Từ những nghiên cứu về cấu trúc não bộ, họ chỉ ra lý do tại sao Phụ Nữ lại thông minh vượt trội hơn hẳn Nam giới về khả năng thấu cảm (empathy), kết nối (connection), khả năng đọc (reading) và sử dụng ngôn ngữ (language skill) … Đây cũng giải thích tại sao từ quy luật cung cầu thị trường, người ta lại trả lương cao hơn cho Phụ Nữ ở nghề nhân viên trực tổng đài, những ngành nghề liên quan đến chăm sóc (giáo viên, y tá, điều dưỡng…), người mẫu ảnh, thời trang? Tại sao các tiểu thuyết gia thành công gần đây lại đa số là Phụ Nữ (nghề cần khả năng thấu cảm để xây dựng các tuyến nhân vật, lẫn khả năng sử dụng ngôn ngữ)?

Ngược lại, ở những công việc cần đầu tư dạng “siêu chất xám”, những việc người ta có thể không cần nghỉ hưu ở tuổi 60 mà tiếp tục làm việc ở tuổi 70 80 (nghiên cứu, triết gia, nhà động vật học, thiên văn học, vật lý học…) lại chỉ có Nam giới thống trị !

——————————————

Tôi đưa hàng loạt những nghiên cứu trên để chỉ ra một thực tại rằng, Nam giới và Nữ giới có những thế mạnh KHÁC NHAU về khả năng vận dụng não bộ.

Có những công việc Nam giới đảm nhận tốt hơn hẳn nữ giới, và ngược lại. “Khám phá” này chẳng có gì mới mẻ, thế nhưng các trí thức phe cánh Tả không bao giờ dám công nhận.

——————————————

Điều này dẫn đến 2 hệ quả rõ rệt sau:

(1). Khi ném ra ngoài thị trường, người ta trả lương cao hơn cho Nam giới ở công việc gì, đấy đích thị là do họ GIỎI HƠN Nữ giới. Đó là quy luật cung cầu, không phải vấn đề kì thị giới tính.

(2). Ngoài những ngành nghề THẾ MẠNH CỦA PHỤ NỮ (như nghiên cứu tôi kể trên kia, bao gồm khả năng thấu cảm- empathy, kết nối – connection, khả năng đọc – reading, Sử dụng ngôn ngữ – language skill), nhìn chung họ gần như không thể cạnh tranh với Đàn Ông ở các lĩnh vực còn lại.

Nó  cũng giải thích tại sao đa số các cô gái tham gia những ngành học “dành cho Đàn Ông” như IT, kỹ thuật… lại thường chọn làm trái nghề, thậm chí bỏ học giữa chừng về đi lấy chồng !

Xã hội càng tiến lên bình đẳng cơ hội, ngày càng có nhiều Phụ Nữ chọn học những ngành “dành cho Đàn Ông”, họ không thể cạnh tranh, chán nản, bị đào thải… Họ bị trả lương thấp hơn, thậm chí THẤT NGHIỆP, ấy là điều chắc chắn. Bất kể đám chính trị gia và hệ thống giáo dục có nói dối họ về tương lai tươi sáng sau cánh cửa đại học ra sao.

Đấy là thực trạng của đa số Phụ Nữ đang tham gia vào thị trường lao động ngày hôm nay. Quên những hình ảnh “nữ cường” mà truyền thông gieo vào não bạn đi.

 

==================================

BÀI VIẾT ĐỂ BẠN CÓ CÁI NHÌN TỔNG QUAN HƠN VỀ MỐI LIÊN KẾT GIỮA HỆ THỐNG GIÁO DỤC ĐẠI HỌC – PHỤ NỮ – VÀ SUGAR BABY.

Để đặt chân vào cánh cửa đại học, hầu hết họ phải là những Phụ Nữ thông minh (chắc chắn rồi), thế nhưng nó là một cái bẫy khổng lồ, không hề là cái bánh ngọt như nhiều người nói dối họ.

Đây sẽ là những thực trạng mà đa số nữ sinh viên Đại Học phương Tây phải đối mặt:

  • Một tấm bằng đại học vô giá trị.
  •  Lãng phí 4 năm tuổi trẻ.
  •  Một công việc lương bèo bọt, nhiều khi còn không liên quan đến ngành học.
  •  Một khoản nợ học phí cao ngất ngưởng (100 ngàn – 300 ngàn USD tùy trường).
  • Tuổi xuân bị rút ngắn dần cùng với thôi thúc bản năng phải lập gia đình. 

Đây là những lý do mà cánh Đàn Ông phương Tây sợ chết khiếp mỗi khi có ý định kết hôn với những Phụ Nữ này. 

Trong số này, có bao nhiêu người sẽ trở nên trầm cảm, mắc bệnh tâm lý, nghiện ngập, hay đi làm “sugar baby”? Con số thống kê 10% ở đầu bài chắc chắn còn chưa đủ.

Cuối bài, xin tặng các bạn tấm hình đầy ẩn ý này. Con rùa vứt bỏ cái “gánh nặng” bấy lâu, cũng là khi nó bỏ đi sự bảo vệ, niềm kiêu hãnh, và hạnh phúc bản thân.

 

———————————–Pill.

Đọc thêm bài này để biết rõ hơn: 

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments