Làm thế nào để sống 24 giờ mỗi ngày phần 2

IV. NGUYÊN NHÂN CỦA MỌI RẮC RỐI

Để hiểu rõ tụi mày thực sự tốn bao nhiêu thời gian trong ngày, tao phải chọn ra một ví dụ cá nhân để kiểm định. Tao chỉ có thể giải quyết một trường hợp, và trường hợp đó không thể là trường hợp tính theo trung bình được, bởi vì không có trường hợp nào là trường hợp trung bình cả, cũng như không có thằng đàn ông nào được tính là thằng đàn ông trung bình cả. Mỗi người và mỗi trường hợp của họ đều là đặc biệt.

Nhưng nếu tao lấy ví dụ về một nhân viên văn phòng Việt Nam, người mà đi làm lúc 8h sáng và tan ca lúc 4h chiều, mỗi sáng anh ta chỉ mất 15p để đi từ nhà đến chỗ làm việc, tao sẽ cố gắng tính thời gian một cách thực tế nhất có thể vì có thể có thằng phải làm việc 8 tiếng, nhưng cũng có thằng chỉ phải làm việc 6 tiếng một ngày. 

Sai lầm to lớn và sâu sắc nhất mà tụi mày mắc phải trong thời đại này chính là: có cái tính chung chung không rõ ràng, một sai lầm làm suy yếu hai phần ba năng lượng và sở thích của tụi mày. Trong phần lớn các trường hợp, tụi mày không biết chính xác niềm đam mê trong công việc của tụi mày là gì. Tụi mày chán chường, đi làm muộn, một cách miễn cưỡng, nhưng lại ra về sớm trong niềm hân hoan vui vẻ. HIếm khi tụi mày làm công việc ấy với một tâm huyết cháy bỏng, say mê, tụi mày lúc nào cũng uể oải khi làm việc.

Dù vậy, tụi mày vẫn bất chấp tất cả những điều trên, vẫn coi cái 16 tiếng đó (thời gian ngoài giờ hành chính) là “một ngày.” Với một thái độ như vậy, dù là ở trong vô thức, nó cũng sẽ giết chết hứng thú của tụi mày trong 16 giờ đó. Kết quả là cho dù tụi mày không lãng phí 16 giờ đó, nhưng 16 giờ đó cũng không được tính là thực sự sống. Tụi mày chỉ đơn thuần là tồn tại thôi. 

Cái thái độ chung chung này là hoàn toàn phi lô-gic và rất độc hại. Nó làm nổi bật một khoảng thời gian trong ngày và những công việc mà tụi mày chỉ muốn chống đối, miễn cưỡng để làm cho xong. Nếu tụi mày khiến hai phần ba cuộc đời của mình giảm xuống chỉ còn một phần ba, mà phải thừa nhận rằng tụi mày hoàn toàn không có đam mê, thì làm sao mà tụi mày có thể hy vọng sống được một cách trọn vẹn và đủ đầy? Không thể nào. 

Nếu muốn sống trọn vẹn và đủ đầy, tụi mày phải biết tu dưỡng đầu óc. Trong khoảng 16 giờ này, mày chính thức tự do, mày không còn gì làm ngoài việc tu dưỡng thể xác và tâm hồn, mày không còn là một người làm công ăn lương, mày không còn bận tâm đến tiền tệ. Thời gian này, mày gạt công việc và mọi thứ sang 1 bên, dành thời gian để phát triển, tu dưỡng trí lực cho bản thân. Thái độ này là vô cùng quan trọng, thành công trong cuộc sống của mày phụ thuộc vào điều này. 

Cái gì? tụi mày nói rằng nếu dành hết năng lượng cho 16 giờ này thì sẽ giảm năng suất của 8 giờ hành chính ư? Không hẳn đâu. Ngược lại, nó chắc chắn sẽ làm tăng năng suất của 8 giờ hành chính đó, nếu tụi mày đã thật sự dành thời gian để tu dưỡng trí lực và tâm hồn. 

V. NHỮNG BỮA NHẬU VÀ LINH HỒN BẤT DIỆT

(đoạn này lấy ví dụ về một ngày của mày và cách mày sử dụng thời gian)  

Mày bước lên xe buýt, trên tay cầm tờ báo mới và đọc một cách rất bình tĩnh. Mày không vội vã vì mày biết rằng mày đi làm sớm tận nửa tiếng. Không khí của mày bây giờ là không khí của một thằng đàn ông nhàn nhã, giàu có, đến từ hành tinh khác, nơi mà có 124 tiếng 1 ngày thay vì 24 tiếng. Một lúc sau, xe buýt cũng đã đến văn phòng, nơi mà mày sẽ chôn chân tới tận 6h tối. Tao biết mày có 1h để nghỉ trưa (thực tế thường là một tiếng rưỡi), ⅓ thời gian mày dùng để ăn bữa trưa vợ làm, còn lại thì tùy mày. 

Tao gặp lại mày khi mày vừa bước ra khỏi văn phòng. Trông mày xanh xao, nhợt nhạt và mệt mỏi. Trong suốt chặng đường về nhà, mày đã dần vơi đi cảm giác mệt mỏi. Dù mệt mỏi, nhưng mày không ăn tối ngay lập tức trên đường về nhà. Sau đó, cuối cùng mày cũng về đến nhà, đặt mông lên ghế và ăn tối. Sau đó thì mày hút thuốc, tám nhảm với bạn bè, lãng phí thời gian, chơi bài, cưỡi ngựa xem hoa 1 cuốn sách, ngắm nếp nhăn của mày trong gương,… Sau đó thì mày đi ngủ, kiệt quệ sau 1 ngày dài làm việc. Sáu giờ ấy, kể từ khi mày rời văn phòng – đã trôi qua nhanh như một giấc mơ! 

Đó là một trường hợp tuy đơn giản mà công bằng. Nhưng rồi mày sẽ nói: “haiya, thế nào mày cũng nói được, anh ta đang mệt mỏi, nói chuyện với bạn bè có chút thì sao chứ, đâu phải lúc nào anh ta cũng ở trong tình trạng căng thẳng được.” À thế à? Nhưng nếu mày sắp xếp lịch để đi xem phim (đặc biệt là với 1 cô gái xinh đẹp) thì điều gì sẽ xảy ra? Mày phóng xe lên phố; cắt tóc làm đẹp; xong lại phóng xe về thị trấn; mày khiến bản thân mày căng thẳng trong 1 tiếng đồng hồ, nếu không muốn nói là 5 tiếng; xem phim xong mày lại đưa cô ta về nhà xong mày mới đi về; Mày thậm chí còn không nghĩ một chút nào đến việc “đến giờ đi ngủ” trong lúc đi chơi với cô nàng. Bởi vì khi ấy thì bạn bè và sự mệt mỏi đều bị lãng quên, và buổi tối hôm đó thật ngắn ngủi. Tao vẫn nhớ hồi cấp 2 bị ép đi diễn văn nghệ cho ngày 20/11. Mỗi tối tao đều bị giam trong cái phòng hội trường tận 2 tiếng chỉ để tập hát, TRONG SUỐT CẢ 1 THÁNG! Haiya, tụi mày có đồng ý với tao rằng, khi làm một việc gì đó mà nó có một kết quả cực kì mong đợi hay mày cực kì thèm khát nó, thì mày sẽ bỏ cả tâm huyết ra làm một cách tự giác chứ không uể oải như tao mỗi tối tập văn nghệ, có phải vậy không? Và mỗi khi mày làm việc ấy, mày lại nghĩ về cái kết quả tươi rói ấy, cuộc sống của mày lại bừng tỉnh, mọi mệt mỏi đều bị xua tan? đúng chứ?

Tao khuyên tụi mày nên sắp xếp lịch buổi tối. Tụi mày sẽ có khoảng ít nhất 3 tiếng mỗi tối trước khi đi ngủ. Nhưng không có nghĩa là tao khuyên tụi mày dành hết năng lượng của trí não vào 3 tiếng đó. Hãy dành 1 tiếng rưỡi để phát triển bản thân, tu dưỡng trí lực dành cho những việc quan trọng, 1 tiếng rưỡi còn lại mày có thể giao lưu với bạn bè, sửa ống nước, làm vườn, chơi bài, tắm rửa thư giãn,…. 6 ngày mỗi tuần đều như vậy, hãy dành thời gian cho mỗi thứ một nửa. Và mày vẫn còn khoảng thời gian khổng lồ từ lúc tan ca ngày thứ 7 cho đến tận lúc đi làm ngày thứ 2, mấy chục tiếng đồng hồ lận, gần 48 giờ đồng hồ. Nếu mày có chí, có thể mày sẽ muốn phát triển bản thân 2 tiếng, hoặc 2 tiếng rưỡi và chơi ít đi, nhưng tao khuyên mày không nên loại bỏ hẳn thời gian giải trí ra khỏi lịch biểu vì mày sẽ vô cùng căng thẳng nếu mỗi buổi tối đều dành 3 tiếng cho trí não mà không relax, hãy dành tối thiểu 30p-1h cho việc thư giãn, giao lưu xã hội hay chăm sóc gia đình. 

Nhưng mày buộc phải nhớ rằng, ngay từ bây giờ nhé, 1 tiếng 30 phút để phát triển bản thân và tu dưỡng trí lực là khoảng thời gian quan trọng nhất trong ngày của mày. Mày phải coi nó như một giờ khắc thiêng liêng, vo cùng quan trọng. Thay vì nói “xin lỗi, tao không đi nhậu được, hôm nay tao phải làm việc, để hôm khác nhé” thì hãy thẳng thừng nói rằng “Không, tao phải làm việc”. Yeah, yeah, yeah, tao biết điều này hơi khó với nhiều thằng, vì đối với tụi nó bữa nhậu còn quan trọng hơn nhiều so với một linh hồn bất tử. 

VI. HÃY NHỚ BẢN CHẤT CỦA CON NGƯỜI

Tao đã tình cờ đề cập đến khoảng thời gian khồng lồ dài gần 48 tiếng kể từ khi rời văn phòng vào buổi chiều thứ 7 và đi làm trở lại vào sáng thứ 2. Và bây giờ tao phải đề cập đến vấn đề liệu một tuần có sáu hay bảy ngày. Trong nhiều năm qua – thực sự là, trong suốt 40 năm qua – thì một tuần của tao luôn có 7 ngày. Trong khoảng thời gian suốt 40 năm ấy, tao liên tục được người lớn tuổi, người già rặn, thông minh khuyên rằng, tao có thể làm được nhiều việc hơn, kiếm được nhiều tiền hơn, thật sự sống hơn, nếu một tuần của tao chỉ có 6 ngày. 

Và đến tận bây giờ tao mới hiểu ra điều ấy, một ngày nghỉ hoàn toàn vào cuối tuần – không điên cuồng chạy deadline, không ép bản thân phải căng thẳng – là thật sự quan trọng. Tao rất đề cao giá trị của ngày nghỉ cuối tuần này. Tuy nhiên, nếu được làm lại, tao vẫn sẽ chọn làm việc 7 ngày một tuần. Bởi vì chỉ có những người căng não làm việc 7 ngày một tuần mới thực sự hiểu được giá trị, cảm nhận được hết vẻ đẹp của ngày nghỉ cuối tuần. Hơn nữa, tao đang già đi. Và điều này liên quan đến tuổi tác. Đối với những trường hợp có sức trẻ dồi dào, có nghị lực vượt khó và tràn đầy khát khao, thì hãy đừng do dự: Hãy cứ tiếp tục làm việc 7 ngày một tuần, ngày này qua ngày khác.

Nhưng đối với những người bình thường, tao thực sự khuyên tụi mày nên giới hạn thời gian làm việc của mình xuống còn 6 ngày một tuần. Nếu tụi mày muốn gia hạn thêm thời gian làm việc, ok, thoải mái, nhưng nên nhớ là vừa đủ thôi nhé. Và hãy thực hiện điều đó trong nhất thời thôi, đừng kéo dài quá, đừng biến nó thành mức thường ngày rằng mày phải làm việc 7 ngày 1 tuần. Mày sẽ bị quá tải và bỏ cuộc đấy. 

Bây giờ, tao và tụi mày hãy xem lại một ngày của mình. Hãy tiết kiệm những mẩu thời gian mà tụi mày đã từng lãng phí. Bỏ phí ít nhất 30 phút mỗi sáng, bỏ phí trung bình 1 tiếng rưỡi mỗi tối, tính ra là lãng phí khoảng 14 tiếng mỗi tuần. Quan điểm của tao là việc sử dụng đầy đủ, không lãng phí 14 tiếng đó sẽ kéo dài thời gian của cả tuần, nó boost tâm trạng của mày, giúp mày có thêm niềm say mê và hứng thú ngay cả với những việc tầm thường nhất. 

Có thể chắc chắn việc dành nhiều thời gian hơn để trau dồi bản thân trong một khoảng thời gian dài sẽ tạo ra một kết quả vô cùng lớn. Nhưng tao lại thích bắt đầu với một chút nỗ lực nhỏ nhoi thôi. Mà nó cũng không hẳn là chút nỗ lực nhỏ nhoi, tao chưa biết nói sao cho chuẩn. Nhưng để có thể sử dụng 14 giờ đó mà không lãng phí thì quả là khó khăn. Rất nhiều người sẽ phải sắp xếp lại toàn bộ thời gian biểu, hoặc thậm chí, là phải sửa lại một số thói quen cũ. 

Thay đổi thói quen thì quả thực không dễ chút nào. Hơn nữa, bất kỳ sự thay đổi nào, ngay cả sự thay đổi để trở nên tốt hơn, luôn đi kèm với những hạn chế và cảm giác khó chịu, không thoải mái. Nếu mày nghĩ rằng, mày có thể lấy lại 14 giờ đó mà cuộc sống của mày vẫn bình yên như cũ, không bị đảo lộn thì mày đã nhầm to. Tao nhắc lại, để lấy lại 14 giờ này, mày cần rất nhiều ý chí và phải hy sinh rất nhiều, nhất là sự thoải mái. Và chính vì tao biết cái khó khăn, tao biết cái hậu quả của thất bại khi mày cố thực hiện điều này. Nên tao mới khuyên mày khởi đầu một cách khiêm tốn, với một chút nỗ lực nhỏ nhoi thôi. Mày phải bảo vệ lòng tự tôn của mày, nó là gốc rễ của mọi hành động. Nếu mày thất bại, lòng tự tôn của mày sẽ bị ảnh hưởng và mày sẽ bị nhụt chí dẫn đến bỏ cuộc hoàn toàn. Giống như việc tập thiền vậy, vừa mới tập mà chơi hẳn 1 tiếng thì sớm muộn gì cũng bỏ hẳn, không bao giờ tập thiền thêm 1 lần nào nữa. Vì thế tao mới phải nhắc đi nhắc lại rằng: Bắt đầu bằng một cách thật nhẹ nhàng thôi, không nóng vội.

Hãy kaizen một cách thật chậm rãi như vậy, rồi mày sẽ lấy được lại 14 tiếng của mày sau khoảng thời gian 2-3 tháng. 

Thêm một điều quan trọng nữa mà tao phải nhắc mày, hãy dành thêm thời gian cho nhiệm vụ phát triển bản thân. Ý tao không phải là tụi mày tăng thêm thời gian đó lên, không, không phải, nó vẫn là 1 tiếng rưỡi thôi, nhưng hãy đề phòng sẵn 2 tiếng, vì cuộc đời rất vô thường, nhiều khi nó sẽ không theo ý mày, mày sẽ không thể ngờ trước được điều gì sẽ xảy ra, thế nên hãy đề phòng. 

VII. HÃY KIỂM SOÁT TÂM TRÍ

Như tụi mày đã biết “ tụi mày không thể suy nghĩ hộ người khác.” Nhưng mày có thể suy nghĩ cho chính bản thân mày. Mày hoàn toàn có thể kiểm soát được cái bộ máy tư duy ấy. Và vì chẳng gì có thể ảnh hưởng đến mày ngoài bộ não và những suy nghĩ của mày. Vì chẳng gì có thể làm mày tổn thương hay làm mày vui ngoài chính bộ não và những suy nghĩ của mày. Điều quan trọng nhất của việc có thể kiểm soát được những gì diễn ra bên trong bộ não bí ẩn đó chính là: SỰ RÀNH MẠCH KHÔNG ĐỨT ĐOẠN. Ý tưởng này là một trong những ý tưởng nhạt nhẽo và vô vị nhất, nhưng đó là một thứ thật sự sâu sắc và cấp bách mà hầu hết tụi mày đều sống chết không nhận ra. Tụi mày phàn nàn về việc thiếu khả năng tập trung mà không hiểu rằng tụi mày có thể có được khả năng ấy nếu tụi mày thực sự muốn. 

Và nếu không có khả năng tập trung — nghĩa là mày không có quyền ra lệnh cho bộ não hoàn thành nhiệm vụ của nó và đảm bảo nó phải tuân theo — thì thực sự sống thay vì tồn tại là điều mà mày không thể đạt được. Kiểm soát tâm trí là yếu tố tiên quyết để có thể thực sự sống. 

Do đó, đối với tao, công việc đầu tiên trong ngày là phải kiểm soát được tâm trí, theo dõi từng bước chân của nó. Từ việc chăm sóc bản thân, vệ sinh thân thể cho đến ăn sáng. Nếu mày tập trung, chăm chú vào những việc mày đang làm, mày sẽ không cần nguồn trợ giúp nào từ bên ngoài. Tao luôn luôn dành thời gian để kiểm soát tâm trí, giữ vững sự tập trung từ lúc bước ra khỏi nhà đến lúc đặt chân tới văn phòng. 

“Cái gì, tụi tao phải tập trung vào nhưng con phố, điểm chờ xe buýt, là cây trên đường và tiết trời mùa thu lúc buổi sáng ư?” Chính xác! Không cần gì hơn vậy, không cần công cụ, không đọc sách hay đọc báo. Khổ nổi, cuộc đời đéo như là mơ.

Khi mày ra khỏi nhà, hãy tập trung tâm trí của mình vào một thứ gì đó trên đường (thứ gì cũng được). Nhưng hãy để ý mà xem, mày đi được 10 mét thì tâm trí của mày lại bị phân tán sang một chủ đề khác. 

Không được, gọi nó quay về ngay lập tức. bởi vì tao e rằng, khi đặt chân đến điểm chờ xe buýt, chắc tụi mày gọi tâm trí quay trở về cũng phải đến 40 lần là ít :)) Đừng nản chí, hãy cứ tiếp tục mà làm, dần dần mày sẽ khá hơn. Mày không thể thất bại nếu mày thực sự kiên trì. Thật là bullshit khi tự huyễn hoặc rằng tâm trí của mày không có khả năng tập trung. Mày có nhớ vào một buổi sáng đẹp trời, mày nhận được tin nhắn là 1 câu hỏi siêu nghiêm túc, buộc mày phải trả lời một cách cẩn thận. Vậy mày làm thế nào để mày không bị mất tập trung, không bị lạc khỏi chủ đề của câu chuyện? mày ngồi dậy ngay lập tức và viết câu trả lời? Đó là một trường hợp mà mày bị hoàn cảnh ép phải tập trung, khiến mày phải thống trị tâm trí của mày. Mày không suy nghĩ linh tinh lặt vặt. Mày luôn nhấn mạnh trong đầu rằng mày phải hoàn thành công việc này, và một cách rất liền mạch, công việc đó được hoàn thành mà không bị gián đoạn. 

Bằng cách tập luyện sự tập trung một cách thường xuyên, mày có thể thống trị được tâm trí của mày (chả có bí kíp nào cả đâu haha, à từ từ, có đấy, bí kíp chính là sự kiên trì). Hãy dành ra một chút thời gian mỗi ngày, bất kể là ở đâu. Bài tập này khá tiện lợi. Mày có thể tập ở bất cứ đâu. Nhưng tao khuyên mày nên dành thời gian riêng cho nó. Mày có thể tập thiền bằng cách uống trà, viết chữ, đánh cờ chứ không chỉ là thiền thở. 

Tao không cần biết mày tập trung vào điều gì hay mày thiền bằng cách nào, miễn là mày tập trung. Kỷ luật chính là thứ có giá trị duy nhất của bộ máy tư duy. Mách nhỏ cho nè, hãy tìm đọc một chương sách của Marcus Aurelius hoặc Epictetus ngay đi. 

Tao chưa thấy thứ gì “thực tế” hơn, phù hợp với lẽ thường ngày hơn là triết lý khắc kỉ của Marcus Aurelius hay Epictetus. Và hơn nữa, triết lý thực hành này thậm chí có thể áp dụng được vào cuộc sống thường nhật của một người vô cùng bình thường như tao và mày. Đọc một chương chắc hơi ít, thôi lỡ rồi thì đọc mẹ cả cuốn luôn đi. Hãy đọc vào buổi tối hôm trước rồi sáng hôm sau tập trung thực hành ngày và luôn, rồi mày sẽ thấy những điều đáng kinh ngạc, kinh ngạc hơn cả cô gái nào đó trúng hơn 30 viên đạn mà vẫn bắn chết mười mấy tên địch, vác thêm được mấy tấn gạo cho dân làng…

Haiya, người bạn của tôi ơi, mày có cố gắng che đậy sự thật cũng vô ích thôi, tao có thể nghe thấy bộ não của mày đang nói đấy, nó nói rõ mồn một như tao đang nghe cái điện thoại áp sát bên tai vậy. Có phải mày đang tự nói với bản thân mày rằng: “Đèo mẹ, thằng cha tác giả này viết được đến chương VII cũng khá đấy, cơ mà tao nghĩ bến xe, sự tập trung đồ không phải là dành cho tao, nó có thể phù hợp với một số thằng, nhưng mà lại đéo phù hợp với tao.” 

Đệt! Nó thực sự sinh ra là để dành cho mày đấy, tao xin nhắc lại một cách đầy nhiệt huyết! Quả thực, mày chính là nhóm người đọc mà tao muốn hướng tới. 

Mày vừa bỏ ngoài tai những lời khuyên ấy à? Haha, đó chính là những lời khuyên quý giá nhất từng được đưa ra cho mày đấy! Và nó không hẳn là lời khuyên mà chính tay tao đưa ra cho mày. Đó là lời khuyên của những thằng đàn ông lý trí, cứng rắn, đầu óc sành sỏi nhất quả đất đưa ra cho tao, tao chỉ mớm nó lại cho mày thôi. Hãy làm theo thử xem. Nó sẽ giúp mày dành lại được tâm trí của mày. Và hãy nhìn cái cách mà nó giúp mày loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực ra khỏi đầu. Đặc biệt là lo lắng, khốn khổ, và mất phương hướng,..v.v

HẾT

Series: Phần 1 |||| Phần 2

Phóng tác: Dang Truong

 

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments