Cô đơn giữa đám đông.

Bài này tôi lấy tên của một cuốn sách mà người Thầy của tôi từng giới thiệu, bác KTG Nguyễn Xuân Nghĩa, cuốn Alone Together của Sherry Turkle.

Nó là một “sản phẩm” đặc biệt trong xã hội hiện đại ngày này, không còn là một trạng thái tâm lý nữa, con người ta trở nên bất lực trước nó, để nó nuốt chửng, thậm chí nó phát triển trở thành một thứ căn bệnh mà người ta hay gọi nôm na là TRẦM CẢM. Có đến 80% dân số thế giới mắc căn bệnh này, tùy nặng nhẹ, tại một số thời điểm trong đời hoặc suốt cuộc đời.

CÔ ĐƠN nó là một sản phẩm đương nhiên phải có trong nền văn minh ngày nay, một cái giá phải trả cho sự thành công của loài người.

Trở nguồn về lịch sử, thời tổ tiên chúng ta từng sống quây quần trong những bộ lạc, có thể vài chục, vài trăm người. Loài người khi đó họ cần ở bên cạnh nhau, giúp đỡ nhau để phục vụ cho mục tiêu quan trọng nhất: SINH TỒN. Thời điểm đó, con người ta không có cái khái niệm về sự cô đơn, mà nếu có, nó đã là dấu chấm hết cho cuộc đời của một con người. Tham khảo thêm trong bài viết này: https://redpillvn.org/nhung-ong-bo-toi-part-ii/

 

Khi người ta phải vật lộn với mục tiêu quan trọng sinh tồn, họ đâu còn tâm trí cho cái thứ cảm xúc gọi là cô đơn kia nữa?

Ngày nay, nhìn ra thế giới mà xem, nhờ những thành tựu vượt bậc trong khoa học cùng sự chuyên môn hóa trong lao động, con người ta không còn nghĩ đến vấn đề SINH TỒN nữa. Người nông dân làm ra thức ăn, phương tiện vận tải đưa thức ăn đến siêu thị, người ta chỉ cần ra siêu thị nhặt nhạnh những thứ cần thiết. Những nơi làm việc được phân công rất rõ ràng, mỗi người một máy tính, một thiết bị máy móc phải vận hành. Khi về nhà mỗi người ở trong một “chiếc hộp” riêng, một không gian riêng, người ta nghe, nhìn, tương tác với những con người ở những nơi xa lạ, rất chân thực mà KHÔNG CÓ THỰC. Sự CÔ ĐƠN ấy bắt nguồn từ đây.

Anh có cảm giác như cả thế giới này chối bỏ anh.

Không một ai thèm quan tâm đến anh.

Cảm giác như ngoài kia người ta đang mở một party khổng lồ và anh không có vé tham dự.

Có đôi khi, anh nghĩ đến việc tự tử.

Tôi mô tả có đúng không?

=============================

Tôi nói với bạn điều bí mật này nhé. TẤT CẢ chúng ta đều có thứ cảm xúc này.
Nó có thể tồn tại vài ngày, vài tháng, vài năm, thậm chí là cả cuộc đời của một con người. Vậy câu hỏi đặt ra là: Sự CÔ ĐƠN này là TỐT hay XẤU?

Theo tôi, câu trả lời nằm ở chỗ cách mà con người ta ĐỐI DIỆN với sự cô đơn.

Có những người trẻ, tôi nhìn thấy họ ném cái nguồn lực thời gian vào nhiều thứ “vô bổ” để thỏa lấp nỗi cô đơn này: những game online, những bộ phim, sách truyện tình cảm không có thực. Những cuộc nói chuyện vô thưởng vô phạt quanh bàn cafe, hàng ngàn giờ trượt màn hình facebook. Có người tìm đến chất kích thích như cần sa, ma túy, bia rượu thuốc lá. Những cuộc tình một đêm vội vã, những chàng trai cô gái sẵn sàng làm đám cưới với một người không liên quan gì đến mục tiêu cuộc đời. Những phụ nữ trẻ “hiến dâng” bản thân mình cho chuỗi công việc dài dằng dặc, không hẹn hò, không ngày nghỉ, quên luôn cả thiên chức làm mẹ…

 

Có một đặc điểm chung ở họ. Họ đang tìm mọi cách THOÁT RA KHỎI CÁI THẾ GIỚI THỰC.

Cũng có nhiều con người khác, họ đối diện với CÔ ĐƠN trái ngược hoàn toàn. Họ đọc rất nhiều sách. Khoảng thời gian CÔ ĐƠN đó với họ là vô cùng quý báu, họ được đưa đến sống ở những đất nước khác, những khoảng thời gian khác, dưới góc nhìn của những người xa lạ. Thử hỏi, bỏ ít tiền mua một cuốn sách và một chút thời gian ra để mà đổi lấy những trải nghiệm đó, quá rẻ phải không ? Thời gian của nỗi CÔ ĐƠN họ dành cho những thứ lành mạnh, thực sự bổ ích cho bản thân sau này, họ tập gym, học một kỹ năng mới, một ngôn ngữ mới, họ kiếm tìm những mối quan hệ lành mạnh…

Họ là những con người THỰC TẾ.

Tôi đọc hằng ngày. Bằng cách đọc, tôi nhìn thấy những chiều không gian, thời gian, con người khác nhau, những trải nghiệm đó mang tôi đến một thế giới sống động chân thực, chân thực đến nỗi tôi có thể viết ra chúng. Đấy là lý do bạn đang được đọc blog này.
=============================

Bạn nhìn thấy gì không ? Nỗi CÔ ĐƠN, sự NHÀM CHÁN nó một mặt có thể giết chết con người bạn, một mặt nó đưa bạn đến những đỉnh vinh quang.

 

Thượng Đế sinh ra con người đã có đặc tính này. Sự CÔ ĐƠN nó như được lập trình vào bộ óc con người từ khi sinh ra. Anh mang nó suốt đời như một máy tính cần hệ điều hành vậy. Chối bỏ CÔ ĐƠN ư? Không thể nào.

Thượng Đế, ngài dùng sự CÔ ĐƠN để RA LỆNH cho loài người các anh chinh phục và xây dựng những điều tuyệt vời và thiêng liêng. Các người phải xây dựng một GIA ĐÌNH, nơi đó sẽ có những người sẽ xóa bỏ sự cô đơn vốn có trong tâm trí. Các người phải thiêu đốt sự CÔ ĐƠN đó bằng niềm đam mê, thứ giúp cho loài người liên tục phát triển vượt xa mọi loài động vật khác trên hành tinh này. Tất cả những vật chất tuyệt vời đang hiện hữu quanh con người : những tòa cao ốc, những xe hơi, máy bay, cuốn sách, bản nhạc, công trình nghiên cứu, mệnh đề triết học… Đều là SẢN PHẨM của hàng triệu giờ CÔ ĐƠN đấy.

Nếu bạn để ý một chút sẽ nhận ra điều này, trên thế giới này, mọi THÀNH TỰU hay là ĐỔ VỠ của con người, đều bắt nguồn từ cách người ta đối diện với sự CÔ ĐƠN. Để ý mà xem.

=============================

Lời khuyên cho những người trẻ. Lần sau, mỗi khi anh bắt đầu cảm thấy nỗi CÔ ĐƠN xâm chiếm anh, hãy dùng bộ óc của mình mà cân nhắc xem, hành động tiếp theo nó sẽ HOÀN THIỆN anh hơn hay là nó HỦY HOẠI anh ? Chỉ đơn giản vậy thôi.

Anh chọn bật máy vi tính lên chơi Call of Duty chiều nay hay anh mang giày ra sân bóng ?

Anh chọn uống say mèm tối nay hay anh sẽ mang tài liệu công việc về nghiên cứu thêm ?

Anh chọn mở phim porn lên quay tay hay anh sẽ tập một nhạc cụ mới, như guitar chẳng hạn ?

Productive và Destructive.

Khi người ta 20, thời gian đối với họ như một mỏ vàng không bao giờ cạn vậy. Tôi nhìn thấy sự CÔ ĐƠN xâm chiếm và nuốt chửng họ, và họ quẳng thời gian vào toilet một cách vô thức. Đừng như họ.

Quãng thời gian đó là để các anh học được những bài học mới, trải nghiệm những vùng đất mới, làm thử những công việc mới. Nhờ có vậy, anh mới chọn ra được MỤC TIÊU cuộc đời mình. Phải không ?

Nếu bạn là Đàn ông và đang đọc bài này, ông có biết rằng page tôi một ngày có bao nhiêu em gái nhắn tin than thở rằng chưa tìm được người phù hợp hay không ? Toàn những em nhan sắc điểm 9 10 đấy. Nên nhớ rằng, cái em gái xinh xắn đang ngồi góc phòng đằng kia cũng đang CÔ ĐƠN lắm đấy. Nếu còn là thằng đàn ông, hãy tới bắt chuyện với cô ấy đi.

“Hi. How you doing baby?”

————————–———Pill

 

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments