Vai trò của anima (linh-âm, ẩn-nữ) và animus (linh-dương, ẩn-nam) trong mối quan hệ.
Chủ đề về đàn ông và phụ nữ, về bản chất của nam tính, nữ tính luôn cuốn hút chúng ta, đặc biệt là ngày nay khi chúng ta đang cố tìm hiểu bản thân mình hơn bao giờ hết, và khi vai trò của các giới tính và mối tương quan giữa chúng đang được xem xét lại. Đây là một chủ đề thực tế và hứa hẹn cung cấp cho chúng ta nhiều thông tin hữu ích để áp dụng lên bản thân và các mối quan hệ khác.
Một trong những đóng góp quan trọng nhất của nhà tâm thần học, phân tâm học Carl Gustav Jung nằm trong lĩnh vực này. Trong các khái niệm của ông về anima (ẩn nữ – linh âm) và animus (ẩn nam – linh dương), Carl Jung giúp chúng ta hiểu sâu hơn về bản thân. Có thể nói rằng trong các nhà tâm lý học của thế kỷ này thì chỉ có Carl Jung là phân biệt rành mạch tâm lý của đàn ông và phụ nữ và cách chúng liên quan đến nhau. Đây là cuốn sách đầu tiên tổng hợp các khái niệm quan trọng nhất của Jung về vấn đề này.
Cuốn sách này dành cho những ma mới về các những khái niệm của Jung về nam tính và nữ tính, cũng như những fan ruột của Jungian Psychology.
Chương 1
Đàn ông thường chỉ nghĩ mình là đàn ông, còn phụ nữ nghĩ mình là phụ nữ, nhưng các sự thật tâm lý chỉ ra rằng mỗi con người đều dị tính
- “Trong mỗi người đàn ông có sự phản chiếu của một người phụ nữ, và trong mỗi người phụ nữ có sự phản chiếu của một người đàn ông” – niềm tin của người Mỹ cổ đại.
- Các nhà giả kim cổ đại đồng ý: “Người lưỡng tính Adam chúng ta, mặc dù anh ta xuất hiện dưới hình dạng nam tính, tuy nhiên vẫn mang trong mình Eva, hoặc phần nữ tính, ẩn giấu trong cơ thể anh ta.”
- Thần thoại, và các truyền thống cổ xưa, thường thể hiện những sự thật tâm lý nói lên niềm tin vào tính hai mặt tình dục (dual sexuality) của bản chất con người. Chẳng hạn, trong Sách Sáng thế, chúng ta đọc rằng Thiên Chúa dị tính (androgynous being), và rằng con người đầu tiên, được tạo ra từ hình ảnh của Ngài, do đó cũng là nam và nữ: “Vào ngày Thiên Chúa tạo ra Adam,” bắt đầu chương thứ năm của Genesis, “Chúa đã tạo ra anh ấy giống như hình ảnh của Thiên Chúa. Chúa tạo ra đàn ông và đàn bà. Chúa đã ban phước cho họ và đặt cho họ cái tên Loài Người.” Chúng ta cũng được kể trong chương thứ hai của Sáng thế ký rằng khi Thiên Chúa muốn tạo ra người phụ nữ, Người đã đưa Adam vào một giấc ngủ sâu, gỡ một xương sườn ra khỏi cơ thể anh ta và tạo ra Eva từ xương sườn của Adam. Rõ ràng người đàn ông ban đầu, Adam, mang cả tính nam và tính nữ. Từ sự chia cắt ban đầu, con người xuất hiện sự khao khát, thông qua tình dục, cho sự đoàn tụ với một nửa bị cắt đứt. Chương thứ hai tiếp tục: “Đây là lý do tại sao một người đàn ông rời khỏi cha mẹ và kết thân với vợ mình, và họ trở thành một thân thể. “
- Ý tưởng rằng con người nguyên thủy là nam và nữ được tìm thấy trong nhiều truyền thống. Chẳng hạn, cả thần thoại Ba Tư và Talmud đều kể về việc Chúa lần đầu tiên tạo ra một sinh vật hai giới – một nam và một nữ kết hợp với nhau – và sau đó chia thành hai. Người đàn ông đầu tiên này thường được thể hiện là có những phẩm chất phi thường, như được tìm thấy trong hình ảnh cực kỳ phổ biến của Anthropos, hay Người đàn ông nguyên thủy, nên thường được nhắc đến trong văn bản của C. G ~ Jung và các đồng nghiệp. .
- Đó là một ý nghĩ được thể hiện ngắn gọn nhất, có lẽ, trong Hội nghị chuyên đề của Plato. Ở đây, nhân vật Aristophanes của Plato kể lại một câu chuyện thần thoại Hy Lạp cổ đại về con người nguyên thủy, có hình tròn hoàn hảo, có bốn tay và bốn chân, và một đầu có hai mặt, nhìn ngược chiều nhau. Những quả cầu con người này sở hữu những phẩm chất kỳ diệu và trí thông minh tuyệt vời đến nỗi họ đã đối đầu với các vị thần, những vị thần này vì ghen tị và sợ hãi, đã cắt hai quả cầu để giảm sức mạnh của họ. Các sinh vật nguyên thủy, hình cầu rơi thành hai nửa, một nữ tính và một nam tính. Kể từ đó, câu chuyện kể lại, hai phần bị cắt đứt của con người nguyên thủy đã cố gắng tái hợp. “Và khi một trong số họ gặp nửa kia của mình,” Aristophanes thông báo cho chúng tôi, “một nửa thực sự của anh ta, … cặp đôi bị mất trong sự ngạc nhiên của tình yêu, tình bạn và sự thân mật, và một người sẽ không rời khỏi tầm mắt của người kia … ngay cả trong một khoảnh khắc: đây là những người cùng nhau vượt qua cả cuộc đời họ, nhưng họ không thể giải thích những gì họ mong muốn ở nhau. “
- Khái niệm mỗi người đàn ông chứa sự phản chiếu của một người phụ nữ, và ngược lại, cũng được phản ánh trong pháp sư (shaman). Pháp sư, người chữa bệnh nguyên thủy hay ‘thầy thuốc’, thường có một tinh thần phụ trợ (tutelary spirit), người hỗ trợ anh ta trong công việc trị bệnh và hướng dẫn anh ta trong nghệ thuật chữa bệnh. Trong trường hợp này, linh hồn phụ trợ là một người vợ tinh thần đối với anh ta. Trong trường hợp của nữ pháp sư, linh hồn của người giám hộ là nam giới và là người chồng tinh thần của cô ta, ngoài người chồng bằng xương bằng thịt. Các pháp sư là độc nhất một phần (uniquely partial) bởi vì anh ta hoặc cô ta đã nuôi dưỡng một mối quan hệ đặc biệt với nửa kia tính cách của mình, đã trở thành một thực thể sống, một sự hiện diện thực sự. Một người vợ tinh thần nói với người chồng pháp sư của mình, “e yêu a, bây giờ e không có chồng, a sẽ là chồng của e và e sẽ là một người vợ a. e sẽ cung cấp cho a tinh thần trợ lý. a phải chữa lành bằng sự trợ giúp của họ, và e sẽ dạy và giúp a. “Vị pháp sư bình luận:” Cô ấy đã đến với tôi từ đó và tôi xem cô ấy như vợ mình.
- Các nhà thơ và triết gia, những người thường nhìn thấy mọi thứ trước khi các nhà khoa học làm, cũng đã trực giác rằng một con người là dị tính. Vì vậy, triết gia người Nga Nicholas Berdyaev viết: “Con người là lưỡng tính, kết hợp nguyên tắc nam tính và nữ tính trong chính mình theo các tỷ lệ khác nhau và thường xảy ra xung đột dữ dội. Một người đàn ông mà tính nữ hoàn toàn vắng mặt sẽ là một thực thể trừu tượng, hoàn toàn bị cắt đứt khỏi các nhân tố vũ trụ. Một người phụ nữ thiếu tính nam cũng na ná vậy, không thể hình thành tính cách hoàn hảo. Chỉ có sự kết hợp của cả tính nam và tính nữ mới tạo thành một con người hoàn chỉnh. Sự kết hợp được hiện thực hóa ở mọi đàn ông và mọi phụ nữ trong bản chất lưỡng tính, ái nam ái nữ của họ, và nó cũng diễn ra thông qua sự giao thoa giữa hai bản tính, nam tính và nữ tính. “
- Vì vậy, ý tưởng về bản chất ái nam ái nữ này là một ý tưởng cũ thường được thể hiện trong thần thoại và bởi những người có tinh thần trực giác vĩ đại của thời đại trước. Trong thế kỷ của chúng ta, C. G. Jung là nhà khoa học đầu tiên quan sát thực tế điều này trong bản chất con người, và viết về nó khi mô tả toàn bộ con người. Jung gọi các mặt đối lập trong đàn ông và phụ nữ lần lượt là anima (ẩn-nữ, linh âm) và animus (ẩn-nam, linh dương).
Jung không vẽ vời mơ mộng ý tưởng của mình về anima và animus, ông cũng không cho phép những ý tưởng của mình duy trì ở mức độ trực giác sáng tạo, giống như nhà triết học người Nga Berdyaev. Jung là một nhà khoa học, và phạm vi nghiên cứu khoa học của ông ta là tâm lý con người, do đó ý tưởng của ông dựa trên các sự kiện tâm lý. Bằng chứng thực nghiệm của anima và animus có thể được tìm thấy ở bất cứ nơi nào tâm thức (psyche) tự thể hiện chính nó. Anima và animus xuất hiện trong giấc mơ, truyện cổ tích, thần thoại, văn học vĩ đại của thế giới và quan trọng nhất là trong các hiện tượng khác nhau của hành vi con người. Anima và animus là Đối tác vô hình trong mọi mối quan hệ của con người và trong mọi người tìm kiếm sự toàn vẹn cá nhân (individuation). Jung gọi chúng là nguyên mẫu, bởi vì anima và animus là những khối xây dựng thiết yếu trong cấu trúc tâm thức của mỗi người đàn ông và phụ nữ. Nếu một cái gì đó là nguyên mẫu, nó là điển hình. Các nguyên mẫu tạo thành nền tảng cho các kiểu hành vi bản năng, không cần học hỏi, phổ biến đối với nhân loại và thể hiện bản thân trong ý thức của con người theo những cách điển hình nhất định. Đối với Jung, các khái niệm về anima / animus giải thích rất nhiều sự thật về tâm linh và hình thành một giả thuyết được xác nhận nhiều lần bằng các bằng chứng thực nghiệm.
Đương nhiên, trong bất kỳ cuộc thảo luận nào như vậy, chúng tôi đưa ra câu hỏi về ý nghĩa của “nam tính” và “nữ tính”. Có sự khác biệt giữa nam tính và nữ tính? Là sự khác biệt rõ ràng giữa nam và nữ do nguyên mẫu, khác biệt tâm lý tiềm ẩn, hoặc chúng hoàn toàn là kết quả của vai trò và điều kiện xã hội được giao? Để hỗ trợ cho ý tưởng thứ hai, có thể lập luận rằng vai trò của nam giới và nữ giới đôi khi dường như được chỉ định bởi các nền văn hóa cụ thể mà họ tồn tại. Có thể · lập luận rằng đàn ông và phụ nữ làm những gì họ làm chỉ vì xã hội giao cho họ vai trò hoặc nhiệm vụ cụ thể đó. Theo quan điểm này, không có sự khác biệt tâm lý thiết yếu giữa nam và nữ, và chỉ có ảnh hưởng văn hóa tạo ra sự khác biệt rõ ràng giữa nam và nữ. Để hỗ trợ cho sự tranh chấp này là việc đàn ông có thể thực hiện hầu hết các chức năng mà phụ nữ thường thực hiện, ngoại trừ các chức năng sinh học liên quan đến sinh nở, và phụ nữ cũng có thể thực hiện theo cách đàn ông làm. Thực tế là phụ nữ thường không làm những gì đàn ông làm, và ngược lại, được đặt ở cánh cửa của sự kỳ vọng xã hội. Ngoài ra, có một khó khăn được thừa nhận trong việc xác định thế nào là nam tính và thế nào là nữ tính, vì ngay khi một định nghĩa được đưa ra, luôn có một sự phản đối, “Nhưng phụ nữ (hoặc đàn ông) đôi khi cũng hành động như vậy.”
Việc đàn ông và phụ nữ có thể thực hiện nhiều chức năng giống nhau trong cuộc sống hỗ trợ cho ý tưởng rằng mỗi người là sự kết hợp giữa hai cực nam và nữ. Vì khía cạnh nữ tính của họ, đàn ông có thể hoạt động trong một số trường hợp theo cách truyền thống được coi là nữ tính, và ngược lại. Đây là một vấn đề sẽ được xem xét chi tiết hơn sau này.
Ở phía bên kia của cuộc thảo luận, câu hỏi liệu có hay không có một kiểu mẫu cho nam và nữ – đó là, liệu sự khác biệt tâm lý thiết yếu có tồn tại giữa hai giới và giữa các thái cực tâm lý trong mỗi giới – là một vấn đề được quyết định bằng bằng chứng thực nghiệm. Quan điểm của Jung là, trong khi chắc chắn các kỳ vọng và vai trò về văn hóa và xã hội ảnh hưởng rất lớn đến cách đàn ông và phụ nữ sống cuộc sống của họ, tuy nhiên vẫn có những mô hình tâm lý nguyên mẫu. Lập luận cho vị trí này sẽ dần dần mở ra trong quá trình của cuốn sách này và độc giả có thể tự quyết định vấn đề theo kinh nghiệm sống của chính họ.
Đối với sự khác biệt giữa những gì là nam tính và những gì là nữ tính, có lẽ tốt nhất là nói trên phương diện hình ảnh. Nói về nam và nữ là một cách nói rằng năng lượng tâm linh, giống như tất cả các dạng năng lượng, chảy giữa hai cực. Giống như dòng điện chạy giữa cực dương và cực âm, năng lượng tâm linh chảy giữa hai cực được gọi là nam tính và nữ tính. Tuy nhiên, chúng không luôn luôn được gọi là nam tính và nữ tính, và trong cuốn sách này, thuật ngữ Yin và Yang của Trung Quốc đôi khi sẽ được sử dụng thay thế. Những thuật ngữ này thường thỏa đáng hơn vì Yin và Yang không được định nghĩa về vai trò, hoặc thậm chí về mặt phẩm chất tâm lý, mà bằng hình ảnh. “Yang có nghĩa là ‘biểu ngữ tung bay trong ánh mặt trời’, nghĩa là một cái gì đó ‘tỏa sáng’ hoặc sáng.” Yang được chỉ định bởi thiên đường, bầu trời, sự tươi sáng, sáng tạo, phía nam của ngọn núi (nơi mặt trời chiếu sáng) và phía bắc của dòng sông (cũng nhận được ánh sáng mặt trời). Mặt khác, “Theo nghĩa chính của nó, Yin là” mây, u ám. “” Yin được chỉ định bởi trái đất, bóng tối, ẩm ướt, dễ tiếp thu, phía bắc của ngọn núi và phía nam của dòng sông.
10- Tất nhiên người Trung Quốc cũng nói về Yang (Dương) là nam tính và Yin (Âm) là nữ tính, nhưng về cơ bản, Dương và Âm đại diện cho hai cực tâm linh mà tất cả sự sống chảy qua. Dương và Âm tồn tại ở nam và nữ, nhưng chúng cũng là những nguyên tắc vũ trụ, và sự tương tác và mối quan hệ của chúng quyết định tiến trình của các sự kiện, như cuốn sách khôn ngoan của Trung Quốc, Kinh Dịch, cho thấy rõ.
Trong một mạch tương tự, cuốn sách thiền của Trung Quốc, T’ai I Chin Hua Tsung Chih [Bí mật của bông hoa vàng – Secret of the Golden Flower], cho chúng ta biết hai cực ngoại cảm ở mỗi người đàn ông hay phụ nữ. Một người được gọi là linh hồn p’o và được đại diện bởi thận, tình dục và bát quái K’an (từ Kinh Dịch), và thể hiện chính nó là eros. Cái khác, linh hồn hun, được đại diện bởi trái tim, ý thức và bát quái lửa Li, và thể hiện chính nó như là logos. Hai cực này tách ra khỏi nhau nếu năng lượng của chúng chỉ hướng ra ngoài, nhưng nếu năng lượng của chúng hướng vào bên trong, thông qua thiền định chính xác, hai người hợp nhất để hình thành tính cách cao hơn và không thể phá hủy. Trong bản dịch văn bản tiếng Trung này của nhà tội phạm học Richard Wilhelm, hai linh hồn cũng được gọi là anima và animus. Jung lưu ý rằng linh hồn p’o được viết với các ký tự “trắng và quỷ”, và do đó, nó có nghĩa là “ma trắng”, và nguyên tắc của nó thuộc về bản chất thấp hơn, thổ tính nên đó là Âm. Linh hồn hun được tạo ra từ các nhân vật “ đám mây và yêu quái”, và do đó, nó có nghĩa là “quỷ đám mây, một hơi thở cao hơn”, đại diện cho Dương.
Chúng ta có thể tự hỏi tại sao, nếu đàn ông và phụ nữ luôn có một thành phần nữ tính và nam tính, thì sự thật này đã bị lảng tránh khỏi nhận thức của nhân loại trong nhiều năm qua. Một phần của câu trả lời là sự tự hiểu biết chưa bao giờ là một trong những điểm mạnh của loài người. Trái lại, ngay cả những kiến thức cơ bản nhất về bản thân cũng là điều mà hầu hết mọi người chống lại với quyết tâm cao nhất. Thông thường chỉ khi chúng ta ở trong tình trạng đau đớn hoặc hoang mang tột độ, và chỉ có sự tự hiểu biết mới cho lối thoát, chúng ta mới sẵn sàng mạo hiểm những ý tưởng ấp ủ bấy lâu, giống như ở vị trí phải đối đầu với sự thật, và thậm chí sau đó nhiều người thích sống một cuộc sống vô nghĩa hơn là trải qua quá trình không đồng ý (lật lại vấn đề) để biết về bản thân họ. Ngoài ra, có một số khía cạnh trong bản thân chúng ta khó biết hơn những khía cạnh khác. Chẳng hạn, tính cách bóng tối/bóng âm/ the shadows được tạo thành từ những đặc điểm không mong muốn và chưa phát triển, có thể trở thành một phần của ý thức nhưng đã bị từ chối, từ lâu đã được nhà thờ công nhận. ” Điều tốt nên làm thì tôi không, điều xấu không nên làm thì tôi lại triển mạnh” Thánh Paul kêu lên khi ông ta tức giận vì cái bóng của mình. Cũng bình thường khi biết rằng chúng ta có một mặt tối trong tâm thức, bởi vì tôn giáo thường chỉ ra điều đó. Vì vậy, tính cách bóng tối của chúng ta thường rõ ràng đối với người khác, nhưng chúng ta không biết. Lớn hơn nhiều là sự thiếu hiểu biết của chúng ta về các thành phần nam tính hoặc nữ vì chúng quá khác biệt với ý thức và ta thường tảng lờ đi. Vì lý do này, Jung đã từng gọi sự liên hợp giữa ý thức và tính cách bóng tối (shadows) là “chuyện nhỏ” trong quá trình trở thành cá nhân vẹn toàn (individuation), và sự tích hợp của anima hoặc animus là “chuyện lớn”
Nguồn : https://www.facebook.com/invisiblepartner/posts/109323744031074
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.