Những phụ nữ hư tổn – Damaged Woman Phần II

Trong khuôn khổ bài viết trước chưa thể bộc bạch hết quan điểm, nên tôi phải viết tiếp bài này.

Câu hỏi dành cho bài này là: “Làm sao chúng ta có thể nuôi nấng, che chở, răn dạy những bé gái để chúng không trở thành Damaged Woman?”

Tôi không sắp xếp được ý tứ một cách mạch lạc như bài trước. Cho nên, độc giả hãy thât bình tâm mà đọc, mà cân nhắc. Tôi chỉ đưa ra quan điểm cá nhân mình, còn lựa quyết định ra sao vẫn là ở bạn. Trước hết, để có thể thảo luận và thống nhất quan điểm với nhau tôi muốn bạn đọc hết loạt bài tôi viết về Daddy Issues trước đã. Chúng ta không thể tranh luận nếu khác nhau về hệ quy chiếu, phải không?

 

Trước hết, bạn phải nhớ rõ cho tôi, Damaged Woman là những Phụ nữ đáng thương. Đẩy họ đến hoàn cảnh như vậy là lỗi lầm của những người cha, người mẹ, của cái xã hội thối nát. Tôi viết ra sự thực đau lòng ấy không phải tôi khuyên bạn phải xa lánh họ, kì thị họ, lợi dụng họ. Nhớ đấy.

Nhiều người trong số bạn bè tôi, họ hàng tôi, mẹ tôi cũng là Damaged Woman. Rất nhiều người trong số họ yêu thương đùm bọc gia đình hết mình, làm việc quần quật ngày đêm nuôi nấng con cái. Họ chỉ có một điểm yếu đó là KHÔNG THỂ kiểm soát được luồng cảm xúc mạnh mẽ của mình – Thứ tác nhân làm đổ vỡ bao mối quan hệ. Nếu anh là một thằng Đàn ông, nếu anh nhìn thấy ở họ nhiều tố chất mà anh cần, nếu anh đủ yêu thương, hãy mạnh dạn đến với họ.

Không thể kiểm soát cảm xúc – Nó là thứ cực kì nguy hiểm. Họ, một số thì tính khí thất thường, một số thì nặng hơn mà dính những căn bệnh tâm lý, một số sẵn sàng hủy hoại cơ thể bằng hình xăm, chất kích thích, một số thì coi Sex như một trò “thể thao giải trí”… Tùy người, tùy hoàn cảnh mà họ mắc những SAI LẦM khác nhau. Nhớ nhé, tùy từng hoàn cảnh mỗi người. Không phải ai có hình xăm cũng là đứa lăng loàn, không phải ai hút thuốc uống rượu cũng là đứa tâm thần. Hiểu vấn đề theo cách đó thì bạn sai hoàn toàn rồi. Phần III của bài viết trước ấy là tôi đang mô tả những “con bệnh” nặng nhất. Không phải ai cũng như thế đâu.

Tôi muốn kể cho bạn nghe câu chuyện về gia đình mình.

Mẹ tôi là một Damaged Woman. Theo những gì bà kể lại thì chính xác ngày còn bé bà gặp vấn đề Daddy Issues. Ông ngoại tôi nghiện rượu, thường xuyên đánh đập, chửi mắng, tra tấn tâm lý bà. Cậu hai (cậu kế mẹ tôi) cũng chịu chung số phận. Đến khi sinh Dì Ba, Cậu út thì gia đình lúc đó mới khấm khá hơn, ông Ngoại trở nên “thuần tính” hơn. Chính vì vậy mà tính khí của 4 anh em bọn họ chia làm 2 phe rất khác biệt. Mẹ tôi và cậu hai thì mang trong mình cái “máu điên”, trong khi 2 người kia lại rất hiền lành nhã nhặn.

Mẹ tôi KHÔNG kiểm soát được cảm xúc của mình. Bà thường nổi cơn điên vì những chuyện rất vô cớ : chuyện nắng mưa, con chó con mèo, cái bát rơi vỡ. Những lúc như vậy, cả gia đình tôi chỉ có cách chạy trốn. Tôi còn nhớ ngày nhỏ, những trận đòn bà “giáng” lên đầu tôi xảy ra hằng ngày, bà đánh tôi bằng bất cứ cái gì mà bà vớ được, cũng giống như ông Ngoại đã từng làm với bà. Đánh nhiều đến nỗi, nhiều hôm tự dưng “ Trời yên bể lặng” tôi lại thấy khó chịu, bồi hồi trong người.

Cái con mụ này sao hôm nay chưa đập mình nhỉ. Đánh thì đánh mẹ đi ông còn ăn cơm !

Nó là như thế đấy. Những cảm xúc lúc đó nó rõ mồn một dù đã hơn 20 năm trôi qua. Tính cách tôi đang mang ngày nay cũng là do “thừa hưởng” từ lối nuôi dạy của bà. Bình thường tôi là thằng trầm tĩnh ít nói, nhưng, những lúc cơn giận bùng lên, tôi có cảm giác luồng nộ khí đó thôi thúc tôi phải GIẾT bất cứ thằng nào dám cản đường. Tính cậu hai tôi cũng y chang như vậy.

Bà thương anh em tôi vô vàn. Với bà ấy, tôi là cả thế giới. Ngày hôm nay khi đã nhìn nhận rõ vấn đề thì tôi chẳng oán hận mà chỉ thấy thương bà. Tôi kể ra câu chuyện này để bạn thấy tác hại dây chuyền của Daddy Issues nó tàn phá con người ta đến mức nào. Nó tàn hại nhiều thế hệ.

Ngoài kia người ta kháo nhau rằng nuôi một đứa con gái NHÀN lắm, nhàn hơn thằng con trai nhiều. Ngu xuẩn!

 

Một thằng con trai, một thằng đàn ông, cho dù thời thanh xuân nó có vào tù ra tội, nhưng nó có một món quà tuyệt vời đó là LÝ TRÍ. Chỉ cần thêm động lực thôi, thằng hư hỏng đó hoàn toàn có thể làm lại cuộc đời mà đến được bến bờ hạnh phúc. Còn Phụ nữ, nhớ tôi từng nói gì không? Những căn bệnh tâm lý đó theo họ SUỐT CUỘC ĐỜI ! SUỐT CUỘC ĐỜI.

Nuôi một đứa con gái là khó lắm. Vừa phải bảo bọc cưng chiều nó như một nàng công chúa, vừa phải khéo léo chỉ cho nó, làm nó nhận ra cái thế giới khốc liệt ngoài kia. Những chàng trai, cô gái ngoài kia, tương lai họ sẽ làm những ông bố bà mẹ, tôi KHÔNG nhìn thấy ở họ một sự chuẩn bị về tri thức cho vấn đề này. Tôi vừa tức giận lại vừa thương hại họ.

Tại sao Phụ nữ phương Tây ngày nay, và rất nhiều Phụ nữ Việt nữa, lại trở thành những đứa lang chạ?

Tại sao những cô nàng “cầm tinh con thỏ” đó lại thích nhảy lên bụng hết thằng này đến thằng khác như vậy?

Tình dục thoáng” từ lúc nào mà nó lại biến thành một thứ văn hóa thời thượng?

Chẳng phải câu trả lời nó nằm ở chỗ quá nhiều phụ nữ đã bị biến thành Damaged Woman hay sao. Họ không kiểm soát được cảm xúc, ham muốn của mình. Đơn giản vậy thôi. Tôi nói cho những Phụ nữ ở đây một bí mật nhé. Đàn ông chúng nó khôn lắm. Nó sẽ tìm mọi cách để “nện” các cô, nhưng khi có dự định lập gia đình bọn họ sẽ tìm đến những cô nàng “trong trắng” nhất có thể. Không thằng nào nó ngu đến mức cưới về một cô nàng đã qua tay 2,3 thậm chí cả chục thằng đàn ông cả. Đấy là sự thực.

Có rất nhiều nghiên cứu khoa học đã chứng minh, ở Phụ nữ, khi mà họ đã có quá nhiều Sexual Partner- đối tác tình dục, thì cái sợi dây kết nối với người bạn đời của họ càng mong manh. Họ không thể chung thủy với chồng mình được nữa. Chỉ cần gặp một biến cố nhỏ trong gia đình thôi, thứ đầu tiên họ nghĩ tới đó là LY DỊ, để họ được trải nghiệm lại cái thời con gái “đáng nhớ” kia. Người ta thường né tránh không bàn luận đến chủ đề này, nhưng đấy là sự thực.
Giải thích dễ hiểu nhất là như này, những cô nàng lang chạ này từng lớn lên trong những gia đình, hoặc là không có cha, hoặc là có cha mà như không – Daddy Issues.

Cô ta lớn lên trong vòng tay những bà mẹ. Tất nhiên là những người mẹ yêu thương cô. TÌNH YÊU ấy thể hiện bằng sự CHIỀU CHUỘNG. Tôi đã viết rất nhiều về vấn đề này rồi. Phụ nữ họ luôn CHIỀU CHUỘNG con cái. Một bà mẹ dẫn con vào siêu thị, khi đứa trẻ tỏ ra khó bảo, điều đầu tiên bà làm là mua cho nó món đồ chơi hoặc thanh kẹo nào đấy để nó “ngoan” trở lại. Để ý mà xem.

Những ông bố thì khác. Ông bố- bọn họ tương tác với đứa trẻ ra sao? Họ đặt ra những LUẬT LỆ, những LẰN RANH ĐỎ. Cái này thì được, cái này thì không. Điều này là Đúng, điều này là Sai. Và hơn hết, sẽ luôn có những HÌNH PHẠT nếu đứa trẻ dám làm trái luật. Trong cuốn 12 Rules for life mà tôi đang dịch cho các bạn đây, ông Jordan Peterson có chỉ ra rằng, việc mà những ông Bố da trắng ngày nay hoàn toàn khuất phục trước những đứa trẻ, họ không dám phạt cũng như đánh đòn nó là một sai lầm nghiêm trọng. Hãy thử tưởng tượng,nếu gia đình ấy là một quốc gia, thì Người Mẹ chính là bệnh viện và nhà trẻ, còn ông Bố chính là cảnh sát và tòa án. Đứa trẻ, nhờ có người Cha nó sẽ nhận ra những giới hạn- Limit cần thiết, thứ cực kì quan trọng với nó khi lớn lên.

Bạn nhận ra vấn đề ngày nay chúng ta đang gặp phải rồi đấy. Trong quan hệ gia đình, đa số những ông Bố ngoài kia họ dạy con gái những gì ? Không gì cả.

Họ chỉ sống trong ngôi nhà ấy. Một “ông Địa” đúng nghĩa đen luôn. Họ nhìn những đứa trẻ lớn lên dưới sự dạy dỗ của những bà mẹ và nhà trường. Trong khi nhà trường, như bài “Học để làm gì” của tôi từng viết, là một NỒI CÁM LỢN không hơn không kém.

Một người Cha đúng trách nhiệm ông ấy phải ở đấy, theo sát đứa trẻ từng ngày một. Ông phải chỉ cho nó thấy cái TÁC HẠI của tình dục không kiểm soát. Một đứa trẻ 15, 16, thậm chí 20 tuổi, nó chưa thể nhìn ra những nguy cơ tiềm ẩn đó. Chính ông ấy phải bật những cái app “gạ chịch” như Zalo, tinder lên, mà chỉ cho đứa bé gái thấy những cô nàng Hot Match trong đó, đều là những cô mới chỉ 19 20 tuổi :

“ Đây con nhìn đi. Con nhìn vào mắt họ xem, có phải là linh hồn của họ đã vụn nát hằng ngàn mảnh rồi không?”

Ngày còn thiếu niên tôi là một thằng ngỗ ngược. Tôi đã thử đua xe. Có lần tôi được cô giáo đưa đi xem triển lãm về những tai nạn giao thông đường bộ. Những hình ảnh máu me nhày nhụa đó làm tôi kinh tởm, nó như một cú tát mạnh vào hệ thần kinh trung ương vậy. Đấy là sức mạnh của giáo dục cứng rắn.

Con người, đặc biệt là những đứa trẻ, chúng cần có những GIỚI HẠN.

GIỚI HẠN là những lằn ranh đỏ, những điều luật không được phá bỏ. Không có ngoại lệ. Không có “linh động”.

“Để những đứa trẻ lớn lên tự do, làm những gì chúng thích” là một câu tuyên truyền ngu xuẩn của một đám chó đẻ đang muốn đầu độc xã hội này. Bởi vì những đứa trẻ, chúng luôn tìm đến cảm giác mới, chúng sẽ luôn “thử thách” giới hạn bản thân, cái việc mà chúng sẽ đi quá xa là chuyện ĐƯƠNG NHIÊN. Thử hỏi một đứa bé gái 14, 15 tuổi làm sao nó nhận ra sự nguy hiểm từ tình dục không kiểm soát, trong khi thứ đó làm nó thấy “sướng” trong nhất thời ? Thấy gì không? Người mẹ đã từng “lang chạ” thì đến 99% đứa con gái cũng y chang như vậy. Chắc chắn luôn.

Nhớ cho tôi. Phụ nữ họ là NÔ LỆ CỦA CẢM XÚC. Một khi mà họ đã “nhảy” lên quá nhiều con chim rồi thì đừng mong họ sẽ chung thủy với bạn. Sự thực đau đớn đấy.

Lời khuyên của tôi dành cho các ông Bố đây.

Bạn phải nắm lấy cái thiên chức làm cha. Bạn phải đích thân là người giáo dục những đứa con của mình.

Đừng nghe bất cứ đứa nào khuyên bảo cả. Hàng xóm, thầy cô giáo, tivi, thậm chí là VỢ. “Anh phải mềm mỏng nhẹ nhàng với con”, “Anh phải để con nó được có không gian riêng, nó cần sự tự do”….

CÚT CON MẸ CHÚNG MÀY HẾT RA! Để tao làm nhiệm vụ của tao.

Nếu là đứa con gái, ngay từ nhỏ bạn phải nhắc nhở nó HẰNG NGÀY, hằng ngày nhé, cho nó biết cái kết cục đáng thương của những người đàn bà ngoài kia. Nếu là con trai, cho nó xem hình của những thằng nghiện ma túy đá, những thằng đua xe bị tai nạn, những thằng đã tán gia bại sản vì lô đề bóng bánh, xem chúng nó đã thành ra cái giống gì?

ĐỪNG ĐÁNH CHÚNG.

Các anh chỉ cần một sự bền bỉ, kiên nhẫn. Nước chảy đá mòn. Anh đặt ra những giới hạn, đóng khung lên tường phòng khách. Nhắc nhở chúng rằng anh sẽ rất thất vọng nếu chúng đi quá giới hạn. Rằng cuộc đời chúng sẽ tan nát như thế nào nếu không kiểm soát được bản thân.

Nhớ đấy. Nuôi nấng một đứa con gái là rất khó. Nó cực kì cần một người Cha. Anh, một người cha trong tương lai, anh không muốn đứa con mình sau này là một đứa lăng loàn, gia đình đổ vỡ, nó phải sống cả cuộc đời trong tủi nhục chứ?

——————————Pill.

Đọc thêm các phần khác:

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments