Escapism – Chủ nghĩa chạy trốn hiện thực

https://redpillvn.org/ao-tuong-cua-nhung-ba-me-don-than-va-nhung-ong-bo-ga-trong-nuoi-con/

Bài viết về chủ đề mẹ đơn thân này, nửa năm trước được chúng tôi đăng lên Page và đã bây bão, với gần 2000 lượt shares. Bài viết KHÔNG HỀ vi phạm bất cứ một nguyên tắc cộng đồng nào của facebook. Ấy thế mà cuối cùng nó bị Facebook cho “bay”, cùng với đó là xếp hạng chất lượng vô cùng tệ hại cho page “Take the 1st Red Pill”, bởi hàng ngàn lượt report. Ai làm chuyện đó thì chắc các bạn cũng đoán được rồi.

Đó là sự thật về cái thời đại mà chúng ta đang sống đấy!

Chúng ta đang sống tại một thế giới mà ai ai cũng phải cảm thấy “comfortable”. Tất cả mọi người, họ phải làm MỌI THỨ CÓ THỂ, dốc toàn sức lực của họ, để làm cho cuộc sống của họ thoải mái hơn, dễ dàng, dễ chịu hơn. Từ cái ăn, cái mặc, cái ngủ nghỉ, cho đến những thứ họ nghe/nhìn/đọc hằng ngày.

Anh được quyền tự do ngôn luận, muốn nói gì thì nói, nhưng tuyệt nhiên, phải đảm bảo một điều rằng: Điều đó phải làm tôi CẢM-THẤY-DỄ-CHỊU”.

Tất nhiên rằng, xã hội loài người ngày càng phải hướng đến sự phát triển, con người ta phải mưu cầu sự tiện nghi, dễ chịu là ĐÚNG ĐẮN. Nhưng mà ở đây bạn đang nhìn thấy một thực trạng rằng, người ta dần tìm đến những trạng thái “thoải mái” tới mức né tránh cả sự thật.

Những snowflake ngày càng đông đảo.

SỰ THẬT nó không có tội.

Vấn đề nằm ở chỗ mấy người NÉ TRÁNH SỰ THẬT ấy.

==================================

Nếu đứa trẻ lớn lên mà không có Cha, cuộc đời nó sẽ thành một đống rác.

Nếu một người dân ở một đất nước lơ là chuyện chính trị, đất nước đó sẽ bị ngoại bang thâu tóm.

Nếu bạn không có chiến lược lâu dài cho cuộc đời, tương lai bạn sẽ phải gánh chịu hậu quả tàn khốc.

Hay đơn giản như những cuộc tranh luận trong gia đình. Khi bạn đủ thông minh để nhìn ra những tai họa, những nguy hiểm tiềm tàng sắp đến và nói ra điều đó. Đoán xem? Đám người ấy sẽ “chặn họng” bạn bằng một loạt những “luận điểm” đầy cảm tính: “Đồ thối mồm”, “Thôi anh im đi, anh/ông làm tôi ĐAU LÒNG lắm”, “Đừng nhắc đến chuyện đó nữa, tôi không muốn nghe”… như vậy đó. Họ không muốn nghe sự thật. Bởi vì sự thật làm họ “đau”.

v..vv…

Đấy là những sự thực đau đớn mà loài người PHẢI NHÌN NHẬN. Anh tưởng việc anh né tránh sự thật ấy, nó sẽ làm tình hình trở nên khả quan hơn hay sao? Nó giống như việc con đà điểu vội vàng rúc đầu xuống cát khi thấy nguy hiểm vậy. Và tệ hơn nữa, thay vì cảm ơn cái người đã nói ra sự thật ấy, anh trở nên căm ghét, tức tối? Anh làm mọi thứ trong khả năng để KHÓA MÕM cái kẻ vừa cả gan làm tổn thương cảm xúc của anh?

Những đứa trẻ không chịu lớn ấy vẫn mang lối hành xử thời ấu thơ như vậy.

Thậm chí, lối tư duy ấy còn xuất hiện ở một tỉ lệ lớn dân số, tạo nên cả một CHỦ NGHĨA: Escapism.

==================================

Escapism – Chủ nghĩa chạy trốn thực tại.

 

Ấy là lúc con người ta tìm cách lảng tránh, trốn chạy hoàn toàn khỏi những khó khăn thực tại. Những luồng “năng lượng tích cực” được họ tự tiêm vào não, để tự bịt tai, bịt mắt khỏi những điều trần trụi khó nghe, khó nuốt. Cuộc sống của họ là một chuỗi những tháng ngày chìm đắm trong khoái lạc. Làm gì cũng phải được “phê”, phải được “sướng” mới chịu.

Ấy là khi những gã Đàn Ông mặc sức thả trôi mình vào những lạc thú triền miên: Những cơn say, những thân xác Đàn Bà, những trò games, hay những chiếu bạc…

Những người Đàn Bà chìm đắm trong những cuộc mua sắm bất tận, những văn hóa phẩm truyền thông mang nặng tính drama v..vv…

Nhìn ra thế giới ngoài kia mà xem. Phương Tây đầy những “đứa trẻ” ngoài 30 tuổi, đầu hói, miệng môi luôn liến thoắng những câu chuyện kể về những bộ phim mới ra lò từ Hollywood. Căn phòng ngủ được trang trí bằng đầy những items của các siêu anh hùng của DC, Marvel, Netflix…

Những “ Special Snowflake” mang “năng lượng tích cực” này sẵn sàng cô lập, ném đá, tỏ ra phẫn nộ với bất cứ ai cho họ thấy những góc cạnh xấu xí của xã hội. Những bộ óc luôn tự ti, né tránh, và tổn thương sâu sắc. Và đoán xem, khi khủng hoảng xảy ra, chính những người này sẽ là những kẻ gục ngã đầu tiên.

“Chạy trời không khỏi nắng” là thế.

==================================

SỰ THẬT VỀ CUỘC SỐNG MÀ CHÚNG TA PHẢI ĐỐI DIỆN.

“Đời là bể khổ” – Câu nói của nhà Phật, ngày nhỏ tôi được nghe rất nhiều lần nhưng không hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó.

Quãng thời gian “làm người” của mỗi chúng ta, nó không hoàn toàn là màu hồng như trong trí tưởng tượng của nhiều người. Nó là một dải màu, từ những gam màu sặc sỡ tươi sáng nhất, chuyển qua những mảng đen tối, đổi qua lại cho nhau. Bất cứ ai đã trưởng thành đều trải qua những giai đoạn “lên voi xuống chó” như vậy.

Người ta được sống trong những giai đoạn sung sướng hạnh phúc, cũng phải nếm trải đau đớn khổ cực.

Bạn hạnh phúc được ẵm đứa con mới lọt lòng trên tay, niềm hạnh phúc bạn dâng trào khi nhìn thấy nó chơi đùa dưới vạt cỏ những ngày nắng đẹp. Song song với đó là chuỗi ngày dài bạn phải chịu đau đớn thai kỳ, sinh nở, những đêm thức trắng với shit văng đầy giường, những lúc nó trở nên hỗn láo khó bảo v..vv…

Để được nhận lấy thành quả là sự hạnh phúc, người ta phải chịu “đau”.

Đó là QUY LUẬT CỦA CUỘC SỐNG. Bạn không tránh được đâu. That’s life.

Bằng không, bạn có thể né tránh sự thật, nhưng không thể né tránh những hậu quả tàn khốc của việc né tránh sự thật ấy đâu.

—————————————

Mở mắt ra. Nhìn thẳng vào những mảng xấu xí nhất của cuộc sống này. Những mảng tối của chính bạn, và cả của những người khác nữa.

—————————————

Muốn nhìn thấy con đường đi, trước hết người ta phải dám đón nhận thực tại.

“Để chấm dứt hành động tự hủy hoại, người ta phải chấm dứt sự tự lừa dối”

Tổ tiên chúng ta cũng đã từng sống như vậy. Có những giai đoạn, người ta phải tìm mọi con đường có thể để phục vụ nhu cầu sinh tồn. Những người Đàn Bà từ chối thiên chức làm mẹ, hay những gã Đàn Ông yếu đuối lười nhác không dám bước ra ngoài tự nhiên săn bắn, đều đã bị đào thải.

==================================

Cái page này tôi sẽ còn lôi ra ngàn lẻ một những khối ung thư của cái xã hội “hiện đại” này, nơi chúng ta đang sống.

Những khối ung thư ấy, tôi nhắc lại, chúng KHÔNG PHẢI VẤN ĐỀ CỦA TÔI.

Chúng là vấn đề CỦA MẤY NGƯỜI.

CHính cái phản ứng rụt cổ hèn nhát của mấy người, cái hành động trốn chạy thực tại tàn khốc ấy, sẽ đẩy những lớp người đi sau – những đứa trẻ – xuống đáy vực. Nó LÀ LỖI CỦA MẤY NGƯỜI.

Thay vì mắng chửi tôi là một thằng điên rồ dở hơi, nếu còn một chút lương tri trong tâm hồn ấy, thì MỞ MẮT RA. Lên tiếng đi. Chấp nhận cái thực tại đau đớn ấy, lên tiếng cùng với tôi, để dành những thứ tốt đẹp nhất cho những thế hệ sau.

À tôi phải xin lỗi về cái ví dụ con đà điểu phía trên kia. Trong thực tế, con đà điểu không hề rúc đầu xuống cát như người ta thường nói. Với cơ thể to lớn và đôi chân khỏe, con đà điểu có 2 lối phản ứng khi có nguy hiểm: chạy chối chết, và ngụy trang. Khi cảm thấy không thể chạy thoát được chúng thường thu chân, đầu và cổ nép sát mặt đất, trở nên bất động. Như vậy trông chúng không khác gì một bụi rậm trên đồng cỏ.

Có lẽ, con đà điểu chưa phải là giống loài ngu nhất tôi từng gặp.

——————————————–Pill.

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments