NGHỆ THUẬT BẮT CÁ.

“Câu cá thể thao thì khác với câu cá làm thực phẩm”
“Tôi thấy anh vẫn còn giữ con thuyền, anh vẫn đi bắt cá à?! – Ý cô là tôi không được đi bắt cá nữa hay sao!? – Anh đang chấp nhặt phán xét một con cá đấy à!” 

“…Vì khi bạn mất khả năng có thể bắt được cá thì con cá của bạn bắt đầu thấy bạn chẳng còn hấp dẫn nữa, và biết rằng nếu bạn muốn cá, chỉ có thể tìm được ở nó. Vậy nên con cá phải biết rằng, bạn vẫn có thể bắt được cá để nó biết đường hành xử cho phải đạo…” – Patrice O’Neal
———-

Khi bạn có được một người phụ nữ, bạn nhanh chóng vỡ ra rằng: Họ như là “cá xa nước”: không bao giờ biết mình muốn gì, nhìn trân trân vào bạn với đôi mắt mở to, quẫy đuôi khắp sàn tàu cho tới khi bạn đưa ra một quyết định. Họ hùng hồn tuyên bố về những điều họ thích ở đàn ông, rồi lại phản ứng tích cực với những điều trái ngược với thứ họ đã tuyên bố – khuynh hướng nói một đằng làm một kiểu này, trong suốt thiên niên kỷ, vẫn làm bối rối rất nhiều người đàn ông, khiến họ thầm nghĩ trong đầu “WTF?” 

 Bạn thấy đấy, không khó để để ý thấy rằng con cá luôn tự mâu thuẫn với chính bản thân chúng, với giả định cơ bản rằng bạn sẽ tha thứ và bỏ qua những thứ “bullshit” nhảm nhí đó của nó. Có câu “con gái nói có là không, nói không là có”. Có thể ngầm hiểu là đừng quá nghiêm trọng hóa những gì họ nói. Một ví dụ kinh điển xưa nay vẫn lan truyền trong giới phụ nữ về mức độ nghiêm túc của lời nói phụ nữ được các chị em tán đồng và ủng hộ: “NÓI VẬY THÔI. ANH LẼ RA PHẢI TỰ HIỂU ĐƯỢC CHỨ!”  

“EM THÍCH NHỮNG “NICE GUY” – Một cô nàng 20 tuổi nhỏ xinh ngực nở mông cong cho hay, nhưng hành vi và hồ sơ tình ái của cô thì không có vẻ như vậy. Trên thực tế, suốt bao mùa trăng không thấy mấy nàng “Xính lao” này lên giường với chàng nice guy nào cả. Một trong số họ vẫn băn khoăn tự hỏi liệu cú handjob thương hại nàng quăng cho thằng “bạn thân” hồi cấp 3 có được tính là “em thích nice guy” không. Tất nhiên là không đâu em. và nếu cô ta đủ mức độ nhận thức, cô ta sẽ thầm biết vậy. Đa số trường hợp là một cô nàng mê mệt những badboy và nhận ra đó là lũ khốn nạn không lâu sau khi làm tình với chúng. Bạn biết tại sao con cá dính đầy dầu nhớt không? Chú cá xoay bạn quay cuồng trong câu chuyện cổ tích về đại dương nơi nó bơi ô nhiễm và cá xinh đã “ĐỢI CHỜ BẤY LÂU MỘT CHIẾC THUYỀN PHÙ HỢP ĐỂ THEO CÙNG!” Không đâu bạn hiền, dầu nhớt đó là từ bao nhiêu chiếc thuyền chúng đã nhảy lên, và nếu chúng biết nơi chúng bơi ô nhiễm đến vậy, thì chúng bơi tới đó làm cái *** gì vậy!? Cái gì mâu thuẫn ở đây làm rối loạn sự nhận thức trong đầu chúng nhỉ, hay là một khoảng cách nhảy vọt giữa niềm tin và những hành động thực tế? Đây là điều mà tâm trí đàn ông hoang mang suy ngẫm suốt dòng chảy thời gian trong quá trình đối xử với phụ nữ. Bạn đang suy ngẫm về điều này ở đây bây giờ. Cha bạn đã từng băn khoăn cũng về điều này. Ông bạn đã từng bối rối cũng về chính điều này. “Ồ chàng trai, phụ nữ là vậy đấy.”

 

Cô ta thiếu sự tự nhận thức về nội tâm? Hay đó là một sự thôi thúc kỳ lạ đã khảm sâu in hằn trong giới  để che giấu chiến lược tình dục của cô ấy được hỗ trợ bởi tất cả những sự “hamstering”/tự nguỵ biện/tự hợp lý hóa https://www.reddit.com/r/asktrp/comments/33b5yf/what_is_hamstering_and_can_someone_give_me/cqjbfo6/ vừa hài hước khó hiểu mà lại đầy xảo quyệt nham hiểm? Có lẽ là cả hai. Ai mà biết thực sự là gì.

“Hamstering” giải thích cho hiện tượng trí nhớ có chọn lọc của họ. VD thế này cho dễ hình dung: Một người phụ nữ, đặc biệt là một cô gái trẻ trung hấp dẫn, giống như một con cá. Một con cá ngừ ngon lành. Một con cá, nếu có thể nói chuyện, sẽ nói rằng: “TÔI GHÉT NHỮNG TAY ĐÁNH LƯỚI (bad boy/asshole), TÔI THÍCH NHỮNG TAY CÂU CẦN LƯỠI ĐƠN ĐẦY TRÁCH NHIỆM! (nice guy)”. Có một điều cô ta không nhận ra bởi vì cô ấy chẳng phải tự mình đi kiếm cá bao giờ. Tất cả những người câu lưỡi đơn với cần  đều phản đối chống lại những ngư dân quăng lưới lớn đánh cá, với cây cần và chiếc lưỡi đơn, họ cảm thấy vô cùng may mắn nếu họ bắt được bất cứ thứ gì (nguyên tắc Pareto 80/20: 20 tay đánh lưới bắt được 80 con cá và 80 tay câu cần lưỡi đơn bắt đc 20 con còn lại/hoặc những con bị lũ đánh lưới thừa mứa kia quăng lại xuống nước) Mặc dù vậy, lũ cá khẳng định rằng, những tay ngoan cố câu cá đích thực bằng cần câu và lưỡi đơn mới là phải đạo, bất kể tính hiệu quả của đầu ra như thế nào! Tại sao? bởi vì “LƯỚI CÓ THỂ BẮT ĐƯỢC MỘT SỐ LOÀI CÁ, NHƯNG KHÔNG PHẢI TẤT CẢ CÁC LOÀI CÁ ĐỀU ĐÁNH LƯỚI ĐƯỢC!”; “NGƯ DÂN ĐÍCH THỰC THÌ KHÔNG DÙNG LƯỚI!”; và câu tếu nhất tôi thấy là “VỚI TƯ CÁCH LÀ MỘT CON CÁ, TÔI KHÔNG THÍCH NGƯ DÂN DÙNG LƯỚI. HỌ KHÔNG CÓ SỰ TÔN TRỌNG ĐỐI VỚI LOÀI CÁ!!!”

Một ngày nọ, trên chiếc bè gỗ và không gì khác ngoài bàn tay phải của anh ta, rất nhiều cá bơi qua, với chiếc cần và lưỡi câu đơn đầy hi vọng của mình vẫn chưa rung phát nào từ thời Napoleon chưa mặc quần tới giờ, kẻ săn cá thất bại bắt đầu giận dữ phàn nàn về sự thiếu thành công của mình. Anh ta bắt đầu tự hỏi liệu có vấn đề gì với con cá không, hay tại anh ta kém cỏi. Tất nhiên, con cá giật mình lo lắng khi ngửi thấy cơn giận dữ của tay săn cá bằng cần, họ lo lắng rằng anh ta sẽ có thể làm điên đảo đại dương bằng cách thực sự đổ dầu nhớt độc hại xuống nước. Vì vậy, chúng vờ tỏ vẻ quan tâm, vờ như lo lắng cho sự buồn bã của tay câu, thực ra trong thâm tâm chỉ muốn chắc chắn rằng anh ta không trở thành một Formosa thứ hai. Âu lo tột độ cùng với chút phẫn nộ bởi sự bất công đó, một con cá nhảy lên khỏi mặt nước và rơi lên bè gỗ của tay câu cần đơn độc. Anh ấy nghĩ rằng vận may đã mỉm cười ưu ái với anh ấy, nhưng anh ta nhanh chóng nhận ra hy vọng của mình là vô ích vì rõ ràng là con cá chẳng hề ngậm phải lưỡi câu của anh, có vẻ như nó chẳng định ở lại đây lâu. Nó nhảy lên để phát biểu một bài diễn văn hùng hồn nhưng rỗng tuếch chẳng có ích gì với đầy những bình luận vô vị và sự cố chấp nhảm nhí trước khi nó quẫy đuôi vùng vẫy nhảy xuống nước trở lại đại dương để sà vào tấm lưới của một tay chài chuyên nghiệp khác.

Bài phát biểu mà con cá khiến bạn suy ngẫm là gì?  “ĐỪNG LO LẮNG, CHÀNG TRAI CÂU CẦN HIỀN LÀNH TỐT BỤNG, HÃY DÙNG CHIẾC CẦN CỦA ANH ĐỦ THÀNH THẠO, RỒI CUỐI CÙNG ANH SẼ BẮT ĐƯỢC MỘT CON CÁ MÀ ANH HẰNG AO ƯỚC! ĐỂ TRỞ THÀNH MỘT TAY BẮT CÁ CỨ KHÔI, ANH CHẲNG CẦN BẮT ĐƯỢC NHIỀU LOẠI CÁ, CHẲNG CẦN PHẢI THỬ NHIỀU LOẠI CÁ KHÁC NHAU ĐỂ BIẾT MÌNH THÍCH LOẠI NÀO ĐÂU, MỘT TAY SĂN CÁ ĐÍCH THỰC SẼ VÔ CÙNG HẠNH PHÚC KHI CUỐI CÙNG ANH ẤY CŨNG GẶP ĐƯỢC MỘT CON CÁ ĐẶC BIỆT ĐÓ! HIHI” Sau đó, mỉa mai thay, liếc đôi hàng mi nhìn anh trân trối, nhưng không, cô quay ngoắt 180 độ, “TÔI CHẲNG PHẢI LÀ CON CÁ PHÙ HỢP VỚI ANH ĐÓ ĐÂU”. “TÔI CHẮC CHẮN RẰNG, MỘT NGÀY NÀO ĐÓ, CON CÁ PHÙ HỢP SẼ ĐẾN VỚI ANH!” Cô nhếch mép tuyên bố. Và sau đó tay câu đơn sẽ làm gì? Anh ta, giống như nhiều tay câu cần trước anh ta, thiệt thòi khi không có bất kỳ ngư dân kỳ cựu nào cho xem chiếc lưới, tiếp tục ngáo ngơ cầm cần quăng dây cho đến khi một con cá đã bị những tay chài lưới thừa mứa quăng đi cố ý đớp vào chiếc lưỡi câu trước khi quá muộn để còn được câu. Tất nhiên, một con cá bị dân chài lưới đánh bắt và sau đó bị gã quẳng xuống biển cố tình chẳng bơi đi xa. Trên thực tế, lũ cá đó thường phản đối kẻ chài lưới đó: “ANH SẼ HỐI HẬN VÌ ĐÃ NÉM TÔI VỀ BIỂN, ANH SẼ KHÔNG BAO GIỜ TÌM THẤY MỘT CON CÁ TUYỆT VỜI NHƯ TÔI!” Một tay câu cần luôn băn khoăn tự hỏi tại sao một tay săn cá như vậy lại nghĩ đến việc quẳng đi một con cá ra khỏi tàu của mình, nhưng đó là bởi vì Ngài “Cần câu” luôn luôn thiếu đói, chẳng bao giờ được no nê.

Một điều mà con cá sẽ chẳng bao giờ nói với bạn là không có con cá nào trong lịch sử câu cá bị bắt bởi lưới của ngư dân chuyên nghiệp lại TÌNH NGUYỆN muốn được sang cái bè gỗ của tay câu cần. Tất cả những anh chàng câu cá bằng cần (nice guy) luôn trong tình trạng khan hiếm vì họ chỉ kiếm được một con cá trong suốt nhiều thập kỷ, nếu may mắn. Vì vậy, khi một con cá đã bị từ chối ở thuyền khác nhảy lên sàn chiếc bè gỗ của anh ta, anh ta cảm thấy biết ơn những thức thừa rơi vãi đã được ban cho anh ta (Ôi! Tạ ơn vị thần của loài cá) trong khi những tay đánh cá bằng lưới (bad boy/asshole) luôn ở trong tình trạng dồi dào với đầy khoang những con cá ướt át. Họ bị mùi tanh đánh thức dậy trong khoang chứa ngập tràn những cơ man toàn cá là cá nhận ra con tàu của họ đã biến thành một thuộc địa của cá (một harem/hậu cung). Choáng váng trong cá, đôi khi họ nhận thấy một số cá của họ bắt đầu thối rữa và suy ngẫm quẳng bớt một số trở lại biển để đánh bắt một mẻ khác tươi ngon hơn. Con tàu của họ được chế tạo rất tốt, và phương pháp của họ, được phát triển tốt đến mức con tàu của họ thu hút nhiều sự ghen tị trên đại dương. Trên thực tế, một số ngư dân có quá nhiều cá, họ thậm chí không cần quăng lưới nữa. Những con cá dưới nước ngửi thấy mùi những con cá khác trên tàu của anh ta (pre-selection/tại sao gã này lắm gái theo vậy? Hẳn là gã có giá trị cao trên thị trường tình dục) https://www.lovesystems.com/blogs/dating-advice/55075717-pre-selection và ghen tị với con tàu to đẹp của anh ta, tất cả cá không mời mà nhảy lên tàu anh ta trong một nỗ lực tuyệt vọng muốn làm hài lòng tay sát cá kỳ cựu.

Vậy tại sao cá nói rằng chúng thích cần câu lưỡi đơn hơn khi thực tế chiếc lưới là bạn đồng hành với một ngư dân? Một trong những lý do của những tuyên bố đó là vì tất cả bạn bè và gia đình của cô (“xã hội lịch thiệp”) tuân thủ các nguyên lý (nữ quyền.) Họ tin vào sự bảo tồn dưới biển sâu và ủng hộ, sự tôn vinh cách đánh cá bằng cần đơn trong nỗ lực phản đối đánh lưới vì cho rằng nó không có lợi cho việc đánh bắt cá bền vững. Đó là vì danh tiếng của cô ta trong cộng đồng phụ thuộc vào việc phát biểu rằng cô ta thích cần câu (haha), chứ không phải là lưới. Con cá không bao giờ dám thừa nhận với xã hội rằng vì sâu trong thâm tâm, ý nghĩ về việc bị sa tấm lưới lớn “xấu xa và không thân thiện với môi trường” làm những cái vây của con cá bị đánh giá là thiếu đứng đắn, chẳng hề đức hạnh, hư hỏng và đàng điếm. Toàn bộ sự tham gia của cô vào xã hội không có gì ngoài một sự giả tạo dối gian, nhưng cô đã tuyên bố tình yêu với những cái lưỡi câu đơn trong một thời gian dài, cô không thể và cũng chẳng bận tâm nói gì khác.

Không có con cá nào lớn hơn chiếc thuyền. Nếu một con cá trở nên quá tầm so với chiếc thuyền của bạn (về thể chất hoặc tâm lý) thì bạn biết phải làm gì rồi. Ném nó xuống nước lại, hãy cứ dửng dưng, tiếp tục lạnh lùng lãnh đạm, vì biển không bao giờ hết cá.
Lược dịch: C8H10N4O2 

 

Nguồn: https://illimitablemen.com/2014/09/16/the-art-of-fishing/

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments