Ba nguyên do khiến các bậc phụ huynh Kitô giáo ngày nay làm hư hỏng con cái họ.

Eusebius Erasmus, đăng tải vào ngày 7 tháng Tám năm 2017

 

Tôi sinh trưởng trong một gia đình theo Giáo hội Anh (hay còn gọi là Anh giáo – Anglicalism). Đây là một hệ phái đã thuộc nhóm lạc giáo, lại còn cho phép hôn nhân đồng tính và phụ nữ thì được gia nhập hàng giáo phẩm. Nhưng ta cũng chẳng ngạc nhiên lắm. Vì xuyên suốt lịch sử, Anh giáo là một hệ phái đầy những vết nhơ. Chỉ vì nuông chiều thói đa thê tội lỗi, Hoàng đế Henry VIII đã gây nên cuộc ly giáo với Giáo hội La Mã vào năm 1534.

 

“Bây giờ là năm 20xx rồi! Thời đại nào rồi! Chúa sẽ hiểu điều này thôi”.

Sự ảnh hưởng đáng sợ của tư tưởng thế tục cánh tả không chỉ thâm nhập vào Anh giáo. Để đáp trả lại lập trường ôn hòa về vấn đề nhập cư của Tổng thống Mỹ Donlad Trump, Giáo hoàng Francis đã lên án những Kitô hữu “quay lưng” với người nhập cư. Ông ta cũng so sánh các cơ sở tạm trú dành cho người nhập cư như những “trại tập trung”. Tất nhiên, đây là kiểu so sánh đầy ngụy biện. Không một con người đạo đức nào, dù là Kitô hữu hay tín đồ các tôn giáo khác, lại quay lưng thờ ơ đối với những người tị nạn hay nhập cư hợp pháp.

Những khía cạnh này thật đáng lo ngại. Nhưng chúng diễn ra là điều hiển nhiên. Vì nói ngay trong quy mô nhỏ hơn, các bậc phụ huynh Kitô giáo đang sản sinh ra những thằng nhóc beta (beta boys) và những đứa con gái hư hỏng (slutty girls). Đây là những kẻ không hề tuân theo giới răn của Thiên Chúa. Thú thực, trước khi cắn redpill, tôi đã từng thuộc vào loại trai beta nói trên. May mắn là, nay tôi đã ra khỏi Anh giáo, nhưng vẫn giữ lấy đức tin Thiên Chúa trong mình.

Trước khi tôi liệt kê những nguyên do khiến các gia đình Kitô giáo nuôi dạy con cái tệ hại như vậy, tôi xin nói trước với mấy ông đang đọc bài tôi: tôi không vơ đũa cả nắm. Các ông vẫn có thể cưới một cô gái Kitô giáo hiền thục đích thực. Tuy nhiên, phải biết cách tách biệt giữa “con chiên” và “sói đội lốt chiên (hay cừu)” – một kỹ năng chỉ có được khi kinh nghiệm các ông dày dạn.

Nguyên do 1: Chế độ một vợ một chồng trong Thánh Kinh bị xuyên tạc.

Trong bức thư Thánh Paul gửi các tín hữu vùng Ephesus, trong chương 5 câu 35, ngài đã viết:

“Người làm chồng, hãy yêu thương vợ như chính Đức Ki-tô yêu thương Hội Thánh”.

Đoạn Kinh Thánh này thường bị diễn giải sang hướng khác, rằng các ông chồng phải hạ mình xuống mà tha thứ cho vợ, mỗi khi cô ta phạm phải sai lầm. Vì dù gì thì Đức Jesus cũng đã chịu chết vì tội lỗi của những con người bất xứng như chúng ta mà. Thế cho nên, nhiều gã chồng theo đạo đã trở thành thằng nô lệ cho vợ mình, bò người xuống mà liếm gót giày cho cô ta.

Tuy nhiên, lời Thánh Paul khuyên các cô vợ, ngay trong chương 5 câu 22 lại hay bị bỏ qua:

“Người làm vợ hãy tòng phục chồng như tòng phục Chúa”.

 

Những ngày xưa thân ái…

Nói cách khác, theo sự sắp đặt của tự nhiên, phụ nữ không phải là người dẫn dắt trong gia đình. Trong mọi lúc, cô ta nên ở dưới bàn tay dẫn dắt của người chồng. Họ nên cố gắng tôn trọng, yêu mến và tuân phục chồng mình.

Tất nhiên, người chồng cũng phải yêu mến vợ mình. Nhưng định nghĩa “yêu”của Kinh Thánh nó khác xa hơn nhiều so với cái định nghĩa “yêu” trong các tiểu thuyết ngôn tình rẻ tiền và phim ảnh Hollywood. Theo thần học Kitô giáo, “yêu” có nghĩa là “hướng người khác đến cái tốt đẹp”. Thế cho nên, yêu người khác có nghĩa là, đôi khi ta phải giương bàn tay rắn chắc, kéo người kia ra khỏi cái xấu xa, cho dù ban đầu người đó có cảm thấy khó chịu mấy đi chăng.

Thế nhưng, tôi biết mấy thằng chồng theo đạo Chúa thậm chí còn để vợ đi chơi bời ở club với bạn bè cô ta. Mấy ông cắn redpill hẳn cũng thừa biết, điều này có nghĩa là, cô vợ đã quá ngán cuộc hôn nhân đó, nên phải đi tìm kiếm thú vui ở bên ngoài (ví dụ như làm tình với mấy thằng alpha chẳng hạn). Rõ ràng là, các gia đình trên, cả vợ lẫn chồng đều không sống theo những lời răn của Thánh Paul đã viết trong Kinh Thánh. Cho phép vợ thoải mái đi chơi bời cũng tương đương như tội nguyên tổ của Adam vậy: cho phép Eva đi lung tung trong Vườn Địa Đàng, và rồi thì Eva đã sa vào lời dụ dỗ của con rắn.

Nguyên do 2: Đem sự “tha thứ” để bao biện cho thói lăng loàn

Cổ theo thập giá, Chủ nhật dự Thánh lễ, ngày thường vẫn tham gia “chơi” mọi hoạt động suy đồi xã hội hiện đại.

Phụ nữ trẻ, tựa như đàn ông, cũng có ham muốn tình dục rất lớn. Khác biệt ở chỗ, thỏa mãn tình dục đối với phụ nữ là điều rất dễ, đặc biệt là phụ nữ sống ở các đô thị lớn.

Rất nhiều cô gái truyền thống, lớn lên trong gia đình có đức tin tôn giáo, sau khi học hoặc làm việc trong thành phố, đã sa vào tình dục, nghiện hút và bị tẩy não bởi tư tưởng SJW (Social Justice Warrior – một phong trào cực kỳ độc hại của cánh tả). Có một câu joke cũ về các cô gái học trường dòng Công giáo, rằng ham muốn tình dục của mấy cô bị kìm nén hồi còn ở trong trường đã tìm được hàng tá “chỗ xả” – cái này đúng. Bạn tôi – một người Công giáo cực kỳ sùng đạo có đứa con gái cũng chi chít trên người những hình xăm mang nội dung nữ quyền. Thân hình con bé đáng lẽ cũng không tới nỗi, nếu như không xăm trên người những thứ của nợ kia.

 

Nữ sinh trường dòng Công giáo “điển hình”

Những đứa con gái hư đốn như vậy thường bao biện cho lối sống của mình bằng cái câu: “Ô! Chẳng sao cả. Vì Chúa cũng sẽ tha thứ cho tôi thôi”.

Sự độ lượng của Chúa thì cao cả và tối thượng, và bản thân ta cũng hay vấp ngã trên đường đời. Nhưng lòng độ lượng của Ngài không có nghĩa là sự dễ dãi. Thánh Paul luôn luôn nhắc nhở chúng ta phải tránh xa mọi tội lỗi, khi đó, ta mới giữ được mối tương quan với Chúa Jesus. Như trong thư Romans, ngài đã căn dặn:

“Thật vậy, lương bổng mà tội lỗi trả cho người ta, là cái chết; còn ân huệ Thiên Chúa ban không, là sự sống đời đời trong Đức Jesus Christ, Chúa chúng ta”. (Romans 6:23)

Tội lỗi không phải là thứ để chạy theo. Ngày trước, khi phát hiện ra bản thân mình đang lún sâu vô tội lỗi, tôi đã từng bước tìm cách thoát ra, chữa lành mối tương quan giữa tôi và Chúa.

Nguyên do 3: Các Kitô hữu ca ngợi lối cư xử kiểu beta

Nếu tình dục là thứ dễ kiếm với phụ nữ, điều đó với đàn ông lại khó khăn vô cùng. Chúng ta phải “săn” chúng. Phải hiểu luật chơi. Tôi có biết mấy gã theo đạo Chúa. Họ tuyên bố rằng sẽ “giữ mình” cho tới khi kết hôn, nhưng thực sự, đây đâu phải là lựa chọn của họ. Bởi lẽ, đâu có em gái “chất lượng” nào muốn ngủ với mấy tay này. Họ bao biện cho điều đó bằng cách nói rằng, họ trao mọi thứ cho “bàn tay quan phòng của Thiên Chúa”.

Họ có lối suy nghĩ này cũng bởi vì những lời rao giảng sai lầm của mấy ông mục sư, linh mục Kitô giáo. Nhiều ông trong đó cũng là beta. Như ví dụ trong video hướng dẫn cách hẹn gái đi chơi dưới đây, lấy từ kênh YouTube mang tên LifeTeen, của một huynh trưởng Công giáo:

Coi hết video, tôi chỉ thấy buồn cười. Các lời khuyên thanh niên này đưa ra là: hãy thể hiện rõ tình cảm của bạn với cô ấy, làm “bạn” của cô gái đó, đừng nhắn tin, mà hãy tìm hiểu về cô ấy, vân vân. Mặc dù có vài lời khuyên đưa ra, kể cũng ổn (“Không buồn khi bị từ chối”). Nhưng tất cả cái mớ còn lại thật đáng cười. Ta phải hiểu bản năng của phụ nữ là: các cô nàng không thích đối phương thể hiện tình cảm lộ liễu, ngay trong giai đoạn còn tìm hiểu. Họ sẽ không bao giờ lên giường với những thằng đã bị các nàng liệt vào dạng friendzone. Các cô rất thích nhắn tin, cũng như các phương tiện liên lạc khác vậy.

Đáng buồn thay, những lời khuyên tệ hại này, lại được bắt gặp đầy rẫy trong các hệ phái Ki-tô giáo. Sự kìm nén bản năng tình dục cốt lõi của đàn ông như vậy rất có hại cho các anh em Ki tô giáo. Những gã như vậy, thường sau này sẽ cưới phải một con điếm trắc nết, sau khi nhỏ đó đã qua đường chán chê với những tay đàn ông khác.

Kết luận

 

Thời đại “tiến bộ”,“cấp tiến”: cho Hồi giáo “mượn” nhà thờ để làm hội đường, thực hiện nghi lễ Hồi giáo.

Liệu đã có ai từng thắc mắc rằng, tại sao các hệ phái Ki tô giáo của chúng ta lại trở nên bạc nhược như thế chưa? Chúng ta, những tín hữu tin Chúa, lại đang nuôi lớn những thằng nhóc beta và con gái hư hỏng. Những thụ tạo như thế, đến một lúc nào đó, sẽ tự tìm đến SJW và đám cánh tả, những kẻ luôn tìm cách tục hóa và hủy diệt các giá trị Thiên Chúa giáo.

Bản thân tôi không tán thành với tất cả các nguyên lý của tư tưởng Tân-Kitô giáo (alt-Christianity*). Nhưng một ký giả cộng tác cho trang ROK, Damien Michael đã nói đúng: Đức Jesus là một người đàn ông đầy nam tính. Ngài đồng bản thể với Thiên Chúa, nhưng cũng mang hoàn toàn thân xác con người, và 100% là đàn ông. Chúng ta, với tư cách là một Hội Thánh, nên cố gắng để phản ánh sự thánh thiện và nhân đạo ngay trong cuộc sống. Làm ngược lại, tức là ta đã chọn hướng đi của Quỷ Dữ, đi ngược lại luật tự nhiên và lề luật của Thiên Chúa.

(*Alt-Christianity: một phong trào của những người cánh hữu, theo tư tưởng truyền thống. Họ mong muốn đem trở lại những giá trị Ki-tô giáo truyền thống, thay thế cho một Ki-tô giáo hủ bại, tha hóa như hiện nay – ND)

Translator: X.T

======================

Mỗi một like, share, comment của các bạn là một đóng góp cho sự phát triển của cộng đồng.

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments