Viết về tụi HATER

“Ra ngoài kia làm gì thì làm, nhưng đừng để người ta NÓI gì con nhé”

“Nói cái gì?”

“Thì nói chung là thế. Đừng có để người ta gièm pha, dị nghị, nói xấu, người ta GHÉT mình”

Bài học này được mẹ tôi dặn đi dặn lại khi còn nhỏ. Phải nói rằng, đây là nỗi sợ mà bà ấy ÁM ẢNH nhất: sợ những người khác trong cái cộng đồng ấy ghét. (Còn tại sao mà bà ấy, hay những Phụ Nữ nói chung đều mang cái nỗi sợ như vậy thì đọc thêm bài này:

Chúng ta đang sống trong một xã hội như vậy đấy. Từ bé người ta được dậy rằng phải cố gắng “hạ nhiệt” các mâu thuẫn trong quan hệ tới mức thấp nhất.

 

“Be nice to get along with people” – bài học mà mọi đứa trẻ được cha mẹ chúng dặn dò khi bước chân ra khỏi nhà. Đứa nào không học được thì liệu hồn.

Tôi không nói rằng bài học này là sai. Rõ ràng một xã hội hiện đại thì cái người ta cần hướng tới là ĐỐI THOẠI hơn là ĐỐI ĐẦU. Ai cũng cố gắng phải “hạ nhiệt”, hạ thấp tới cái mức mà nhiều người sẵn sàng “xuống nước”, sống hai mặt, giả tạo, đánh mất chính mình luôn nữa, nhằm có được cái sự công nhận từ người khác. Từ Đông sang Tây đều như vậy nhé, không tin thì cứ đọc thử cuốn self help được cả tỉ người tung hô trước đến nay ấy – cuốn Đắc Nhân Tâm sẽ rõ.

Giả tạo

Đây cũng chính là lý do mà mấy thằng mama boy lớn lên trong vòng tay mẹ, lúc nào chúng nó cũng sợ sệt bị người ta ghét bỏ, người ta không công nhận nó. Đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên. Không bao giờ chúng nó dám đưa ra chính kiến riêng, làm gì cũng phải đợi có người cầm tay chỉ việc là như thế. Thằng nào dính triệu chứng này thì bỏ đi.

================================

Bạn không thể làm cho TẤT CẢ MỌI NGƯỜI thích bạn!

Viên Red Pill của ngày hôm nay đó. Đơn giản vậy thôi.

Ngoài kia sẽ luôn tồn tại những con người ghét bạn, quê tôi người ta gọi là “Ghét như xúc cứt đổ đi”. Có một điều quan trọng mà bạn cần nhớ là thế này:

————————–——

Vấn đề của sự ghét bỏ đó (hatred) không phải lỗi của bạn. Đấy là vấn đề từ họ. Đây là LỖI CỦA HỌ.

————————–——

Có một kỉ niệm mà tôi nhớ mãi. Ngày nhỏ trong xóm tôi có cái thằng H. Nó hơn tôi cỡ 7 tuổi ấy, thời điểm tôi học cấp 2 thì nó đã 20 tuổi. Sáng nọ khi dắt xe ra khỏi nhà đi học tôi bắt gặp cái ánh mắt nó, ánh mắt kiểu bực bội, thù ghét, khó ở. Thời ấy tôi còn là một thằng nhóc con mama boy vâng lời mẹ, đương nhiên rồi. Cái nhìn đầy thiếu thiện cảm của thằng ôn vật đó, thú thật nó làm tôi mất ăn mất ngủ mấy ngày liền.

“Tại sao thằng ấy lại ghét mình đến thế? Mình đã làm gì sai?”.

“Nó ghét mình tới như vậy, liệu nó có đi kể với người khác nữa không? Rồi như vậy người đó có ghét lây sang cả mình không?”.

Bỏ mẹ thật rồi!!!

Chừng 5 năm sau, khi đã là một thằng sinh viên đại học và gặp lại nó, sau một cuộc trà dư tửu hậu nó mới thú thật với tôi: “Hồi đó tao ghét chú mày vãi, bởi vì mày CAO HƠN TAO, một thằng con nít ranh mới 12, 13 tuổi mà cao vậy là đẹo được”.

 

Vậy đó. Lý do rất vớ vẩn. Bởi vì tôi cao hơn nó. Hồi ấy tôi dậy thì sớm, mới học lớp 8 tôi đã cao cỡ 1m67 (khá cao ở cái thời điểm ấy). Còn thằng này do ăn ở hay gene lỗi hay sao đó, thấp hơn tôi một cái đầu.

Sẽ LUÔN LUÔN có những con người ngoài kia ghét bạn.

Vì bất cứ lý do nào, do họ thấp hơn, nghèo hơn, vẻ ngoài xấu hơn… Hoặc chỉ đơn giản là tại thời tiết hôm ấy làm họ cảm thấy khó ở. Và bạn sẽ chẳng có thể làm gì để sửa chữa sự thù ghét đó.

VÌ LÝ DO NẰM Ở HỌ.

Thú thật với tôi đi. Trong cuộc sống, đôi khi (hoặc khá thường xuyên) bạn cảm thấy ghét một ai đó mà chẳng cần lý do quái gì cả.

“Thằng này trông nó ghê ghê”.

“Thằng này tay nó ướt. Bắt tay nó tởm bỏ mẹ”.

“NÓ THỞ !!!”

Tôi không nói là trong trường hợp bạn tưới xăng đốt nhà ai đó nhé 

Không tin tôi thì bạn cứ thử đọc mục comment ở tất cả các bài viết page này mà xem. Đám Hater đông nhan nhản. Ghét thì bỏ follow mẹ đi, đừng lượn vào nữa. Đằng này bọn họ hình như để “see first” hay sao đó, nhảy vào từng bài viết, đọc từng comment rồi cũng “phản biện” (đọc thấy rõ sự thù ghét cá nhân của họ trong từng câu chữ). Có những thằng tôi nhìn thấy rõ cái Avatar với tên facebook là Đàn Ông nhé, vậy mà lấm lét nói xấu tôi ở từng comment, nói xấu sau lưng, thậm chí kết bạn facebook với nhau tạo thành một “hội những người ghét thằng Pill”… Đàn Bà thế ai chơi lại bạn Trịnh Duy Thiện ey?

================================

BẠN KHÔNG THỂ “MAKE FRIEND” VỚI TẤT CẢ MỌI NGƯỜI.

 

Đơn giản vậy thôi mà nhiều người ngoài kia không chịu hiểu. Nhất là những người trẻ ấy. Xã hội này người ta thôi thúc, tẩy não con người ta phải sống thu mình lại, đeo lên mặt cái mặt nạ hiền hòa giả tạo của Joker, họ phải “Being Nice” để mà sống chan hòa với tất cả mọi người. Đây cũng là lúc mà rất nhiều người mắc phải một sai lầm cơ bản:

Họ cố làm thân, cố làm hài lòng, kể cả với những người sẽ GHÉT HỌ MÃI MÃI.

Không cần lý do. Không cần giải thích. Đơn giản là ghét vậy thôi. Vậy làm gì mà phải khổ sở hạ mình xuống để lấy lòng cái đám đó?

Tôi thấy có nhiều ông lạ lắm nhé. Nhận thấy “tín hiệu” thù ghét từ phía thằng dở người nào đó, liền ngay lập tức quỳ mọp xuống, lậy lục nó, xin xỏ nó. “Please. Làm ơn đi anh hai à, tại sao anh lại ghét em?”.

Những người này, họ sẵn sàng vứt bỏ đi cái sự tự trọng cá nhân tổi thiểu (self respect) để mà nài nỉ lòng thương xót ở một người sẽ CHẲNG-BAO-GIỜ tôn trọng họ.

Mấy ông tưởng tôi chưa từng mắc phải cái sai lầm cơ bản này hả? Nhầm nhé. Ngày xưa tôi từng vô số lần phải hạ mình xuống với những thằng Hater như vậy. Cái thời còn Blue-Pill ấy. Tôi cũng giống như bao con người trẻ khác, chúng ta bị cả 1 hệ thống xã hội này gò ép bởi một cái vòng kim cô trong não:

“Mày phải TỐT với tất cả mọi người”.

“Mày phải làm cho TẤT CẢ mọi người yêu quý”.

“Nếu có thằng ôn dịch nào đó ghét bỏ, tội mày nặng lắm đấy”…

Hiểu tại sao xã hội ngoài kia nhan nhản những “Nice guys”, những soyboy, white Knight, Beta Cucks chưa?

Hiện thực ngày hôm nay là gì? Sẽ LUÔN LUÔN tồn tại những người ghét bạn, coi thường, thậm chí căm thù bạn.

Và một khi bạn vứt cái lòng tự trọng đi để hạ mình xuống, cũng là lúc chúng nó hả hê. Hả hê vì tự dưng bọn họ có được một chú cún, một tên nô lệ dễ dàng phục tùng ngoan ngoãn mà chẳng mất bao công sức. Chỉ một cái lườm nguýt, dăm ba lời nói xấu, dèm pha… Đơn giản phải không?

ĐỪNG BAO GIỜ CỐ LÀM HÀI LÒNG TỤI HATER.

================================

Sự thù ghét (Hatred)- Nó HỦY HOẠI cuộc đời của tất cả những người liên quan.

Nó hủy hoại cuộc đời của người đi ghét (hater) và cả người bị ghét (victim).

Những Hater, con người họ luôn sống trong những đau đớn, tức tối chất chứa trong lòng. Những cảm xúc tiêu cực này sẽ bộc phát ra bên ngoài, hủy hoại tâm hồn họ, công việc, gia đình, tương lai họ. Thay vì dọn bàn ăn và nến thơm để thưởng thức bữa tối cùng gia đình, bọn họ đi hít hà bãi phân trong vườn nhà hàng xóm.

Những Hater là những Loser!

Những người bị ghét (victim) một số có mindset mạnh mẽ sẽ vượt qua được dư luận. Đa số còn lại sống trong đau đớn mặc dù họ không nói ra. Bạn có nghĩ cuộc sống của họ sẽ có hạnh phúc lâu dài không?

Đây cũng là lý do chính mà bọn Hater sẽ không bao giờ dừng lại. “Hater’s gonna HATE”. Họ muốn kéo những người khác cùng xuống cái vũng lầy mà họ tự tạo ra, đang ngụp lặn trong ấy.

Hater à, cuộc sống ngoài kia còn nhiều thứ đáng giá lắm. Hãy để dành năng lượng của mình cho nó đi. Đọc một cuốn sách mới, gặp gỡ một người bạn, đi du lịch nơi nào đó đi.


Lời khuyên của tôi đây: Mặc kệ họ đi. Ignore them. Bất cứ phản ứng nào từ bạn, từ đau khổ cho đến tức tối, cho đến những hành vi trả đũa, chúng đều kéo bạn xuống, HỦY HOẠI bạn.

————————–———-

Nếu bạn để ý trong page này, những bạn đọc trung thành sẽ để lại 1 tim, 1 share, hoặc đọc xong lẳng lặng đi ra. Còn những HATER ấy, họ sẽ luôn là người comment, không bỏ qua bất cứ một cơ hội nào. Bọn họ luôn chiếm khoảng 2 đến 5% số người đọc. Cho nên tôi kệ xác họ, muốn nói gì thì nói. Don’t care.

Những comment mang tính PHẢN BIỆN họ sẽ chỉ nhắm vào CHỦ ĐỀ BÀI VIẾT nói tới.

Những Hater họ sẽ nhắm vào CÁ NHÂN người viết – tôi, mấy em Nhung Lê, Thương Hà,… Và mấy đứa nữa, lát tôi mở block cho họ vào đây chơi 

Em gái nào đọc Comment mà gặp hater thì cũng đừng buồn mà bỏ anh mà đi nhé.

 

================================

TẠI SAO TÔI CỨ NHẮC ĐI NHẮC LẠI ĐIỀU NÀY?

Bạn KHÔNG THỂ NÀO uốn nắn bản thân mình để làm hài lòng kẻ khác được. Chính bạn phải đặt ra tiêu chuẩn riêng cho mình.

Sẽ thật ngu ngốc, thật đáng thương cho những kẻ cố làm hài lòng TẤT CẢ MỌI NGƯỜI. Hắn vứt đi nguồn lực quý giá của bản thân, từ cảm xúc, tiền bạc, thời gian… Cho những con người hoàn toàn xa lạ. Dốt nát ở chỗ đó.

Giống câu chuyện ngụ ngôn “Đẽo cày giữa đường” vậy. Thật tội nghiệp cho 2 vợ chồng người nông dân ấy, khi nghe theo bất cứ lời dèm pha, “góp ý” của mấy người đi đường.

Đẽo cày giữa đường

Có một điều nữa. Bạn không được confuse giữa thái độ thù ghét (hatred) và những lời góp ý, chỉ trích nhé (Criticize). Ngoài kia sẽ tồn tại những người sẵn sàng làm tổn thương cảm xúc của bạn, để nói những lời khó nghe, với mong muốn làm bạn tốt lên. Họ có thể không khéo ăn khéo nói, nhưng bạn phải nhận ra được mục đích thực sự đằng sau những lời khó nghe đó. Ấy có thể là cha mẹ, anh em, bạn bè chúng ta.

Sẽ đến những thời điểm, bạn có hành động hay lời nói SAI LẦM RÀNH RÀNH, bạn sẽ nhận những lời chỉ trích. Hãy lắng nghe nó.

Đấy là lúc bạn phải XIN LỖITHAY ĐỔI.

================================

Bài này khá dài. Chốt vấn đề lại là gì?

Bạn KHÔNG THỂ thay đổi hay làm hài lòng Hater. Đây là vấn đề CỦA HỌ.

MẶC XÁC HỌ – đây là hành động khôn ngoan nhất. Mọi lối ứng xử khác đều hủy hoại bạn.

Hãy tỉnh táo mà phân biệt đâu là sự chỉ trích mang tính xây dựng, đâu là hành động thù ghét.

“Ghét bố hả?”

“Suck my balls. Asshole!!!”

——Pill

 

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments