Tình yêu chỉ là một mớ hóa chất vô nghĩa, giờ thì sao?

I. Viên red-pill đầu tiên hóa ra lại là black-pill

Còn nhớ viên redpill đầu tiên tôi bị thằng bạn thân tọng vào họng là vào năm 16 tuổi. Nó bình tĩnh, cười cười nói với tôi rằng: “Cái thứ mà mày tôn thờ bấy lâu nay chỉ là một đống hormone hóa chất mà não mày tiết ra. Dopamine, oxytocine là chỉ để thôi thúc mày sinh đẻ.” Các bạn cứ thử tưởng tượng mà xem, trong đầu óc non nớt của một con bé bấy giờ vẫn còn thích đọc truyện ngôn tình Tung Của, tiểu thuyết tình cảm 3 xu nó sốc tới mức nào. Tôi thú nhận tôi từng tiếp thu những thứ văn hóa phẩm ngu đần như vậy từ năm 12 cho đến 15 tuổi. May là tỉnh ngộ kịp thời. Nếu không bây giờ chắc vẫn là một con bánh bèo vô dụng.

Thế rồi bạn tôi tiếp tục đấm vào mặt tôi cả đống “sự thật”:

“Xét về mặt sinh học, cuộc đời mày và tao chỉ có một mục đích duy nhất đó chính là làm tình, sinh ra thế hệ tiếp theo và chết đi. Tất cả những mục tiêu khác, sự nghiệp, gia đình, hôn nhân, đạo đức,… chỉ là những giá trị thứ yếu phục vụ cho cái mục đích duy nhất đấy là sinh con. Cái cảm giác nao núng, tim đập chân run lúc mới yêu mà mày cảm nhận chỉ là trò đùa của tạo hóa để thúc đẩy mày nhanh nhanh lên giường với người mày yêu. Nó chỉ tồn tại khoảng 2 tới 2 năm rưỡi. Sau đó mày sẽ thấy nó nhạt nhẽo dần. Người yêu mày sẽ không còn hào quang xung quanh đầu của nó nữa. Mày sẽ nhìn nhận con người nó rõ ràng hơn.

Hồi mới yêu thì thấy nó hoàn hảo, tuyệt vời như thiên thần, nhưng sau hai năm thì mâu thuẫn bắt đầu xảy ra. Nó bắt đầu trở nên xấu xí trong mắt mày. Chúng mày cãi nhau, ngừng quan tâm tới nhau, thế rồi chúng mày chia tay vì lí do không hợp nhau. Thực ra không phải vì “không hợp nhau”, mà là vì tạo hóa sắp đặt như vậy đấy. Nó là thứ mày không thể lẩn tránh. Trên đời này không có cái gọi là tình yêu vĩnh cửu đâu. Cái tư tưởng ‘soulmate’, bạn đời, ‘nửa còn lại chưa tìm thấy’, ‘trên đời này chỉ có duy nhất một người dành cho mày’ là một sự dối trá bịa đặt trắng trợn. Sự thật là mày sẽ yêu, sẽ say dopamine, sau đó mày tỉnh giấc qua cơn say và chia tay người yêu. Vậy đấy.”

Tôi há mồm trợn mắt nhìn nó thao thao nói như súng nhả đạn, cuối cùng nó an ủi tôi đúng một câu ngắn cũn: “Cơ mà tình yêu chỉ đẹp khi nó chết đi, phải không nào?”

Tôi hỏi nó: “Vậy là xác định đời người này chỉ sống và yêu, sau đó thì chia tay. Sau đó lại đi tìm người khác để yêu và lặp lại cái vòng tròn bất hạnh như thế?’

Nó nhún vai, khẳng định: “Chắc thế. Đâu còn cách nào khác?”

Thằng bạn tôi chấp nhận chịu thua “sự thật” đau đớn này và thuyết phục được tôi cũng làm theo như thế. Nó đã từng không tin vào hôn nhân, bởi đã không tin vào tình yêu thì làm sao mà cưới vợ? Nó cũng ghét sinh con đẻ cái.

Nghe có lí phải không có bạn? Một phần sự thật nó đúng là như vậy đấy. Bạn tôi đã tát cho tôi tỉnh mộng giấc mơ màu hồng, nhưng tôi chưa thỏa mãn với những lập luận của nó, và tôi tự mày mò nghiên cứu để phản biện cuộc thua này.

Những gì bạn tôi hay wing-man nói chỉ là MỘT PHẦN của sự thật. Một phần của sự thật thì vẫn là dối trá. Nó đã gieo dắt cả một hệ tư tưởng độc hại có tên trường phái hư vô (Nihilism) vào không biết bao nhiêu người trẻ tuổi bây giờ. Ở Việt Nam có lẽ nó chưa được phổ biến, nhưng cứ để im, không lên tiếng thì chả mấy chốc cả một thế hệ sẽ đổ đốn, tin sái cổ vào cái trường phái triết học độc hại này. Nếu không tránh được cái lối suy nghĩ vô trách nhiệm “vô thường” này thì hậu quả rất khủng khiếp, thậm chí là diệt chủng và thảm sát hàng loạt. Tôi sẽ viết rõ hơn ở bài sau.

Quay lại chủ đề chính, để tôi chỉ ra cho các bạn thấy hết toàn bộ sự thật về vấn đề này. Nó làm tôi tâm đắc và hy vọng nhất: thực tế trên đời này có rất nhiều người kết hôn với nhau, yêu nhau tới đầu bạc răng long. Khoa học đã tìm hiểu cách duy trì tình yêu của họ hàng chục năm nay. Công thức để có một tình yêu lành mạnh và bền vững là có thật. “Happy ending” là có thật. Nó chỉ không đơn giản như người ta nghĩ thôi.

II. Uy tín của triết học hư vô (nihilism), black-pillers chỉ là một nhân vật hoạt hình.

Dựa vào quan điểm của những người giống bạn của tôi và wing-man, tình yêu nam nữ không thể duy trì lâu dài vì tạo hóa hoạch định sẵn nó là như vậy. Series phim hoạt hình dành cho người lớn Rick và Morty cũng nhận mạnh vào suy nghĩ này. Phim kể về những cuộc phiêu lưu bẩn bựa của hai ông cháu, ông tên là Rick, cháu trai tên là Morty. Rick là một ông già nghiện rượu biết chế tạo tàu không gian vũ trụ và tạo ra hợp chất khiến cả trái đất yêu điên dại thằng cháu Morty xấu số. Ông ta là nhân vật theo chủ nghĩa hư vô (nihilism), sẵn sàng đẩy Morty vào chỗ chết nhiều lần để làm những trò khùng nhân danh khoa học. Giả dụ như bắt Morty nhét một quả mít ngoài trái đất vào lỗ d*t để qua mặt tụi lính canh ngân hà, lập luận rằng:

“Tao già quá rồi. Lỗ đ*t không được sân si như của mày nữa nên không nhét nổi. Morty ơi mày phải giúp ông thực hiện nhiệm vụ. Mày phải hi sinh vì khoa học!”

Phim rất bựa, tôi khuyên các bạn không nên xem.

Tập 6 season 1, Rick nói với Morty suy nghĩ của ông ta về tình yêu, nghe giống hệt lập luận của Wingman:

“Nghe này Morty, tao ghét phải giải ảo cho mày, nhưng cái thứ mà người ta gọi là “tình yêu” chỉ là phản ứng hóa học thôi thúc động vật phối giống. Nó dập mày mạnh lắm đấy Morty, rồi dần dần nó sẽ phai nhạt, để lại mày chới với trong một cuộc hôn nhân thất bại. Tao từng bị vậy. Bố mẹ mày cũng sẽ bị vậy. Đập chết cái vòng luẩn quẩn này đi, Morty. Vùng lên đi! Tập trung vào khoa học.”

 

Nghe có thú vị và đúng quá nhỉ các bạn? Có chứ! Tôi từng bị cái triết lí nửa vời này lừa gạt cả mấy năm trời. Nó là tư tưởng từ mấy thằng black piller mà ông Pill từng nói đến đấy. Công kích cá nhân tí xíu, tôi vừa nhận ra phát ngôn của một doanh nhân kiêm PUA lại chỉ trùng hợp với quan điểm của một nhân vật hoạt hình bậy bạ coi để giải trí. Thế này thì làm sao lời nói có uy tín? Haha.

Khi viết bài này, tôi đã cố gắng đi tìm những nguồn tin chính thống để bảo vệ cho ý kiến mà tôi phản đối. Tưởng là dễ dàng lắm. Nhưng tìm mãi không thấy một bài báo nào ủng hộ quan điểm triết học hư vô này ở đầu kết quả tìm kiếm. Mừng là giới báo chí cũng không đến nỗi điên dại đi cổ súy cho cái hệ tư tưởng này. Có thể là những bài báo ủng hộ quan điểm của thuyết hư vô từng chiếm lợi thế trong quá khứ, nhưng bây giờ nó đã bị lỗi thời và bị quên lãng; một phần là nhờ công nghiên cứu của nhà toán học kiêm tâm lí học người Do Thái tên là John Gottman.

III. John Gottman và công trình nghiên cứu hôn nhân hạnh phúc.

Giáo sư Gottman là một trong mười nhà trị liệu tâm lí có tầm ảnh hưởng nhất nước Mỹ. Ông là tác giả của hơn 40 cuốn sách về hôn nhân. Gottman có biệt tài “thánh” đến mức chỉ cần nghe một cuộc đối thoại ngắn từ một cặp đôi, ông có thể đoán được chính xác 90% tương lai của cặp đôi này (con số 90% này đã được đồng nghiệp là các nhà khoa học của ông chứng nhận là chuẩn).

 

Công thức cho tình yêu và hôn nhân thành công

Gottman là người dẫn đầu công trình nghiên cứu “Phòng Thí Nghiệm Tình Yêu” (Love lab) từ những năm cuối thập kỉ 80. Theo như lời ông kể, “thí nghiệm tình yêu” là một căn phòng giả lập do ông và đồng nghiệp tạo ra trong trường đại học Washington. Ở đây, suốt hàng chục năm qua và tới tận bây giờ, Gottman mời hàng trăm, hàng nghìn cặp vợ chồng tới đây để nghiên cứu. Họ sẽ nói chuyện và tranh cãi như ở nhà, nhưng điểm khác biệt chính là họ sẽ bị bao vây bởi một mớ dây nhợ lằng nhằng. Mục đích của chúng là để đo nhịp tim, ghi chú cảm xúc khuôn mặt, đếm số lượng từ phát âm và thậm chí là mức độ suất dẫn của làn da. Từ những số liệu thô sơ này, kết hợp với kinh nghiệm từng là toán học gia, Gottman tìm ra bốn nguyên nhân chính gây ra đổ vỡ hôn nhân, ông gọi chúng là Tứ Kị Sĩ Khải Huyền:

1. Chỉ trích, chửi rủa

“Suốt ngày rượu chè, chén chú chén anh.”

“Vác c*c đi từ sáng sớm đến sẩm tối! Nhà có con mà đ** bao giờ nhìn thấy mặt bố!”

Thường thì những bà vợ là những người thích chửi rủa và phàn nàn nhất trong nhà. Nói chuyện với đàn ông, câu đầu tiên chê vợ đa số đều là: “Nó quá lắm mồm!”

“Nó ngoa như con quỷ dạ xoa!”

Đa số vợ chồng chửi nhau mà không biết đang chửi nhau về cái gì. Chuyện con chó tự nhiên xọ sang cái vung. Cái vung xọ sang con mẹ hàng xóm. Chửi nhau xong, vợ/chồng đi kể lại cho người khác nghe.

“Thế chúng mày cãi nhau về cái gì?”

“Tao không nhớ. Nhưng mà nó abcxyz. Thái độ rất láo toét mất dạy!”

Các chị (hay các anh), sống có văn hóa sẽ góp phần ngăn chặn gia đình tan nát. Đừng chửi rủa mà phải “góp ý”, “phê bình”, “kiểm điểm”. Nghe hơi đạo đức giả nhưng nó là sự thật đấy. Khoa học chứng minh nhé.

2. Khinh miệt

Khinh miệt là thái độ tệ nhất dẫn tới đổ vỡ hôn nhân. Tôi đã từng chứng kiến cảnh chồng cười khẩy, ném vào mặt vợ mình những lời nói rất cay độc:

“Mày là cái con ăn hại nhất tao từng gặp.”

Vợ thì trả đũa:

“Tao bị mù nên mới cưới phải cái loại khốn nạn như mày.”

Kết thúc của những cuộc chửi rủa hạ thấp nhau như thế này là bát đĩa, bàn ghế bay vèo vèo trên không trung như trong phim chưởng Tung Của.

Đây là ví dụ của một cuộc cãi vã mang mục đích hạ nhục lẫn nhau. Chúng không giải quyết được vấn đề gì. Thậm chí con cái chứng kiến cảnh này còn bị ảnh hưởng tâm lí nghiêm trọng. Tránh xưng hô “mày”, “tao”, tránh gọi tên vợ chồng bằng những từ ngữ thô kệch sẽ tránh được sự khinh miệt, tránh tỏ thái độ khinh thường, úp sọt người ấp tay gối.

 

3. Phòng thủ

Sai nhưng không chịu nhận sai. Đánh rắm mà không chịu nhận thối. Lang chạ ngoài đường bị vợ phát hiện không chịu thừa nhận. Nói chung là không chịu nhận trách nhiệm về bản thân.

4. Lẩn tránh, phớt lờ

Đây là lúc mà hai vợ chồng đang ghét nhau như chó với mèo, ngồi ăn chung với nhau mà không thèm nhìn mặt nhau, coi nhau như chết rồi. Thậm chí chịu vậy hàng mấy năm trời mà không hòa giải. Đến lúc con vợ lên đồng chửi rủa, khóc lóc om sòm thì ông chồng lờ tịt, lảng đi chỗ khác.

Làm người với nhau cả, ai cũng nhạy cảm dễ vỡ. Làm thinh, không nói năng gì người ta cũng buồn thối ruột thối gan. Thấy vợ/chồng nổi điên thì ít nhất các anh chị cũng nên hỏi thăm một hai câu đơn giản:

“Có vấn đề gì? Bình tĩnh nói nghe xem nào!”

Cách xử lí ở đây chính là tưởng tưởng vợ/chồng mình giống một đứa trẻ sơ sinh đang khóc, con nít mà đang khóc thì mình phải tìm cách dỗ dành, chứ để im, lảng tránh là nó gào lên cả ngày không chịu im chứ chẳng đùa.

Để sống hạnh phúc và không bị ra tòa li hôn, các cặp vợ chồng chỉ cần tránh bốn lỗi chết người trên.

Tất nhiên, bên cạnh nghiên cứu những cặp vợ chồng bất hạnh, Gottman còn được chứng kiến các cặp vợ chồng hạnh phúc cãi nhau và bàn bạc như thế nào, từ đó, ông cũng đã tìm ra được công thức hôn nhân hạnh phúc để những người có hôn nhân bất hạnh có thể sao chép.

Trong cuốn sách “7 quy tắc cho cuộc hôn nhân vàng” (The Seven principles of Making Marriage work), ông lược ra 7 đặc điểm của các cặp vợ chồng kết hôn lâu năm và hạnh phúc: 1. Tìm sự giúp đỡ chuyên nghiệp càng sớm càng tốt (“giúp đỡ ở đây là tư vấn hôn nhân, không phải luật sự li hôn nha mấy bác), 2. sửa đổi bản thân, 3. tranh luận, không chửi 4. chấp nhận tầm ảnh hưởng từ vợ/chồng của mình, 5. đặt tiêu chuẩn cao, 6. học nghệ thuật tranh luận, 7. tập trung vào những điều lạc quan.

Các bạn có thể thấy, sự thật trên đời này có rất nhiều người yêu nhau dài lâu và có hôn nhân hạnh phúc. Họ tồn tại thì nghiên cứu khoa học của Gottman mới tồn tại. Họ là nhân chứng sống chứng minh những luận điểm về tình yêu của chủ nghĩa vô thường là SAI.

Jordan Peterson cũng viết: “Lập kế hoạch và cống hiến cần cù để duy trì mối quan hệ tình cảm của bạn.” Cơn say hồi mới yêu phai nhạt là chính xác, nhưng không phải vì thế mà tình yêu giữa hai cá nhân chết đi. Tình yêu sẽ tồn tại lâu dài nếu cả hai chịu hy sinh, thương lượng và đầu tư thời gian để duy trì nó. Tình yêu là thành quả của sự nỗ lực, không phải cơn nghiện dopamine.

 

Chính cá nhân ông Peterson cũng từng gặp vợ và yêu bà ngay từ cái nhìn đầu tiên từ hồi 8 tuổi. Tới bây giờ trải qua nhiều khó khăn, con cái và bệnh tật, họ vẫn yêu thương nhau và ở cạnh nhau. Peterson vì biết tin vợ mình bị ung thư mà phải trị liệu bằng thuốc trầm cảm hạng nặng. Tới giờ khi vợ ông qua khỏi thì ông phải chống trọi với triệu chứng cai thuốc khiến ông bệnh liệt giường, gầy rộc và thậm chí tổn thương não. Một tượng đài triết học và tâm lí học của thế kỉ XXI mà thương vợ tới mức sống chết vậy đấy.

Còn về anh bạn black piller tôi kể ở đầu bài viết, tới giờ nó tự nhận sai và vẫn yêu thương người bạn gái đã gần 4 năm, thậm chí đã lên kế hoạch kết hôn và lập gia đình.

Theo thầy Thích Nhất Hạnh, một trong những phật tử có tầm ảnh hưởng nhất thế giới, tình yêu đích thực (true love) dựa trên bốn quy tắc do Đức Phật truyền dạy bao gồm: maitri (nhân thiện), karuna (lòng trắc ẩn), mudita (niềm vui) và upeksha (tự do). Thầy cũng nhấn mạnh rằng con người phải đầu tư luyện tập, chịu khó, cần cù sửa chữa thì tình yêu mới thành hiện thực. Tình yêu nam nữ bây giờ không phải là tình yêu thực sự bởi người trẻ yêu nhau mà chỉ toàn làm khổ nhau.

“Mày nói chuyện với gái thì tao cũng nói chuyện với trai cho mày ghen.”

Yêu nhau mà tâm lí toàn kiểu ăn miếng trả miếng, tìm cách trả thù nhau. Người trẻ không biết cách yêu.

 

IV. Mẫu số chung

Các bạn đã nhận ra sự khác biệt giữa quan điểm của chủ nghĩa hư vô và redpill rồi chứ? Tất cả các dẫn chứng tôi nêu ra đều có chung một mẫu số đó chính là NỖ LỰC. Những người theo chủ nghĩa vô thường, black piller hay blue piller đều ném tọt NỖ LỰC vào thùng rác. Họ không muốn mắc công bỏ sức ra để yêu. Họ nghĩ tình yêu là dễ dàng. Nếu yêu nhau mà không dễ dàng thì có nghĩa là nó sai trái. Cho nên họ khuyên người ta cứ yêu thả ga đi, khi nào hết cái cảm giác mới yêu, “honeymoon phase” đấy rồi thì tình yêu cũng đã chết. Chia tay luôn! Đi tìm con khác/thằng khác mà yêu để say cơn nghiện hóc-môn tiếp. Say sưa như vậy đến lúc chết già thì thôi. Hôn nhân là cái bẫy to tổ bố. Cưới nhau làm đ** gì!

Ở đây ai cũng biết một sự thật hiển nhiên: để thành công trong cuộc đời, người ta phải nỗ lực, kiên trì xây dựng mọi thứ phải không? “Mọi thứ” ở đây còn bao gồm cả tình yêu đấy. Muốn kiếm nhiều tiền thì phải lăn lộn, suy nghĩ ngày đêm để thu gom từng cắc. Muốn có 6 múi thì phải chui vào phòng gym tập tạ. Muốn tình yêu bền lâu, hôn nhân hạnh phúc thì phải chịu khó mà nỗ lực yêu thương. Trên đời này chẳng có cái gì là dễ dàng cả, tình yêu cũng thế. Trong tiếng Anh có cụm từ “Falling in love”. “Falling in love” thì dễ, cơ mà để “stay in love” thì khó lắm nhé.

Mấy bạn black piller theo chủ nghĩa vô thường bỏ cái tư tưởng lời biếng, độc hại của các bạn đi. Bỏ công sức ra để yêu, rồi tập bỏ công sức ra với tất cả những giá trị quan trọng khác. Đừng nằm đấy mà trích Camus với chả Nietzche ra để ngụy biện cho cái triết lí lười biếng ăn hại của mình.

Đọc thêm:

Chẻ

Beyond Absurdity

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Donate cho tác giả tại đây để duy trì website và phát triển thêm những nội dung hữu ích khác.

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments