Phụ Nữ bị đàn áp trong suốt chiều dài lịch sử nhân loại

Sinh ra là Phụ nữ đã là MỘT SỰ BẤT CÔNG.

Điều này là khỏi phải bàn cãi rồi đúng không? Loài người chúng ta từ nhỏ đã được học trong trường, được xem những bộ phim, được người ta truyền tai nhau không ngớt về SỰ THẬT này. Hàng ngàn những bộ phim về đề tài lịch sử, trong đó hình ảnh người Phụ nữ bị bóc lột như thế nào. Họ bị đối xử như những lao nô không được trả lương ở nhà, suốt đời quẩn quanh trong căn bếp với những đứa trẻ. Họ không được đi học ở trường, suốt cuộc đời họ chỉ được học những thứ nhạt nhẽo như khâu vá nấu nướng. Những bộ phim Châu Á, nơi văn hóa Khổng giáo đè nặng hàng ngàn năm, người Phụ nữ còn bị đánh đập, hãm hiếp sau những cuộc xâm lăng của các triều đại phong kiến. Những hủ tục xã hội đè lên vai họ từ lúc lọt lòng như tục bó chân, bị hành hạ thậm chí xử tội nếu không giữ gìn được trinh tiết, tam tòng tứ đức….

Tôi có kể cả ngày cũng không thể viết hết về nỗi khổ của người Phụ nữ trong lịch sử. Kể cả trong hiện tại ngày hôm nay nữa, người ta dù đã “cởi trói” cho người Phụ nữ rất nhiều về mặt xã hội, nhưng dường như cái áp lực nặng nề này nó vẫn ám ảnh những người Đàn bà.

“Đèn lồng đỏ treo cao”- bộ phim đem về danh tiếng cho Củng Lợi, cũng như là phát pháo hiệu cho trào lưu nữ quyền tại Trung Quốc.


Một hệ thống tuyên truyền KHỔNG LỒ ngoài kia đang làm việc hết công suất để loài người chúng ta, kể cả Đàn ông và Phụ nữ tin vào SỰ THẬT này. Từ nhà trường tới các viện Đại học, các ấn phẩm truyền thông : báo chí, phim ảnh, internet…, cho đến những câu chuyện kể của bà, của mẹ, của các cô gái. “Phận nữ nhi” trong xã hội loài người xưa nay, mới nghe thôi người ta đã cảm thấy có gì đấy ảm đạm, hẩm hiu lắm. Những câu chuyện thấm đẫm nước mắt về những mảnh đời phụ nữ khốn khổ : chuyện thằng võ sư đánh vợ, chuyện bạo hành gia đình, chuyện những bé gái bị ngược đãi hay hãm hiếp cứ xuất hiện nhan nhản, dày đặc ngày qua ngày. Chúng ta phải TỈNH GIẤC đi chứ, phải làm gì đi chứ?

TẤT CẢ LỖI LẦM đều là do đám ĐÀN ÔNG các người!

Đàn ông là đám to xác hơn, hung hãn hơn, cái đám người phải chịu MỌI TRÁCH NHIỆM. Từ thời săn bắn hái lượm ăn lông ở lỗ, cho đến xã hội thị tộc gia trưởng Phụ hệ, cho tới những triều đại Phong kiến, Đàn ông các người đã đặt cái ách NÔ LỆ lên vai những người Phụ nữ nhỏ bé suốt hàng triệu năm.

Tại những quốc gia mà làn sóng nữ quyền càn quét qua, Đàn Ông được khắc họa như một đám thứ sinh của xã hội.


Đây mới chỉ là phần mở bài thôi. Đọc hết bài viết các bạn sẽ hiểu rõ về một thuật ngữ người ta hay dùng trong tâm lý học chính trị và xã hội : “Victim mentality” – trạng thái tâm lý khổ ải, luôn coi mình là nạn nhân.

==============================

Bài viết này tôi sẽ mổ xẻ vấn đề : Phụ nữ bị NÔ DỊCHĐÀN ÁP suốt chiều dài lịch sử nhân loại, điều này có đúng không?

Hồi nhỏ tôi có xem một chương trình lịch sử trên Discovery Channel, nói về một bộ lạc cổ xưa còn sót lại ở Úc châu. Phụ nữ nơi này, nói chính xác hơn là các bé gái, ở độ tuổi 13, chỉ sau vài tuần của kì kinh nguyệt đầu tiên họ được bộ lạc ấy ghép đôi cho một nam thanh niên khác. Và cô ấy chính thức được tham gia vào cái “lực lượng sản xuất con người” của bộ lạc.

Đặc tính nhận nguồn lực, sinh sản, chăm sóc con non đã có ở Phụ Nữ hàng triệu năm.


Trong suốt tiến trình lịch sử của loài người, số phận người Phụ nữ cũng tương tự như vậy. Đến một độ tuổi nhất định, người Phụ nữ bị đóng đinh vào cái gọi là “thiên chức” này, cô ta bị “khóa” suốt phần đời còn lại vào cái nghĩa vụ sinh sản và chăm sóc con cái. Hết đứa trẻ này đến đứa trẻ khác. Cho đến khi họ đi hết cái quá trình sinh sản kia, cũng là lúc những đứa trẻ của họ đã lớn, và chúng lại có con, lúc này những người “bà nội, bà ngoại” ấy lại tiếp tục phụ giúp thế hệ sau chăm sóc những đứa trẻ. Nó là cả một quá trình dài cực khổ, đè nặng lên vai người Đàn Bà : mang nặng đẻ đau, sinh con vất vả, cho con bú, những đêm mất ngủ chăm sóc, rồi phải đảm đương những công việc nội trợ…

Phụ nữ, trong quá khứ họ là những NHÀ SẢN XUẤT ra CON NGƯỜI. Họ không phải là những người làm ra tài nguyên – resources để nuôi sống loài người tồn tại, đó là những công việc của Đàn ông.


Đây là phần việc của đa phần phụ nữ thời điểm đó. Vậy đây có được coi là sự NÔ DỊCH phụ nữ không? Người Phụ nữ thời điểm này có phải là những NÔ LỆ hay không?

Lại phải nói về hai chữ “nô lệ”. Một quá trình dài trong lịch sử, việc mua bán, sở hữu và bóc lột nô lệ được coi là chuyện đương nhiên. Người chủ nô bỏ tiền ra mua họ, chi trả khoản phí cho chỗ ở, thức ăn, tiền chăm sóc sức khỏe… và đẩy họ ra những cánh đồng, sau đó lấy đi một tỉ lệ lớn thành quả lao động của họ bỏ vào túi riêng. Con số “bóc lột” đó là bao nhiêu thì phải hỏi các nhà nghiên cứu kinh tế trong lịch sử, có thể 20 30, thậm chí 50%, tôi không rõ lắm. NHƯNG, số còn lại mà người nô lệ được hưởng, nó phải đủ chi trả để nuôi sống người vợ và những đứa con của anh ta, nếu không đáp ứng được thì chắc chắn giới chủ nô ngày đó không thể sống sót với hàng triệu cái bụng đói- số đông dân số- những người NÔ LỆ thời bấy giờ. Sang đến thế kỉ 20, với sự bùng nổ của cuộc cách mạng công nông nghiệp, sản lượng loài người làm ra thời điểm này tăng gấp 20, 30 lần so với thời kì sở hữu nô lệ thế kỉ 18th, 19th, rõ ràng cái mô hình kinh tế dựa vào nhân công nô lệ này không được lợi nhuận cho lắm.

Sở hữu nô lệ – đây rõ ràng là một mối quan hệ kinh tế một chiều, win- lose, một người được hưởng lợi và một người bị bóc lột.

Mô hình gia đình nô lệ trong lịch sử: Người Nam bị đẩy ra các đồn điền phục vụ cho giới chủ, người vợ đảm nhiệm những công việc nội trợ nhẹ nhàng.

Vậy xét riêng về mặt KINH TẾ, như tôi đã kể trên kia, khi người Phụ nữ bị khóa chặt trong những ngôi nhà và đảm đương nội trợ, họ KHÔNG LÀM RA một sản phẩm nào cho xã hội hết. Xét về mặt KINH TẾ nhé. Họ và những đứa trẻ là những “cỗ máy tiêu thụ” thức ăn, lấy đâu ra thức ăn? Nguồn protein ở đâu để nuôi sống họ và những đứa trẻ, đặc biệt là trong thai kì và cho con bú? Chưa kể những vật chất tối thiểu khác. Của cải từ trên trời rơi xuống chắc? Nó đến từ những người Đàn ông, những người NÔ LỆ tôi vừa kể trên kia đấy.

Vậy ai ở đây mới là “nô lệ”?

Đàn ông – đám NÔ LỆ bị tước đoạt phần lớn sức lao động kia, trong suốt chiều dài lịch sử đã phải cung cấp đủ nguồn lực để nuôi sống Phụ nữ và những đứa trẻ. Do đó mới có tôi và các bạn ngồi đây ngày hôm đấy. Đám vua chúa quý tộc, đám chủ nô thời đó chỉ chiếm chưa tới 5% dân số thôi, tổ tiên chúng ta, PHẦN LỚN là những nô lệ – những người ĐÀN ÔNG.

Hahaha. Có một sự “Victim blaming” không hề nhẹ nhé, người bị hại đang bị ném đá đến chết. Bạn nhìn ra vấn đề chưa?

Những cái “tàu há mồm” ngốn thức ăn trong lịch sử, giờ quay lại ném đá những người đã cung ứng nguồn lực nuôi họ. Thế đấy. Những thằng Đàn ông trong lịch sử, chúng ra ngoài, để săn bắn, hái lượm, trồng trọt, đánh bắt, CƯỚP BÓC… nhằm mang về nguồn lực nuôi sống những phụ nữ và người già, cùng những đứa trẻ, những cái “black hole” ngốn protein gấp đôi ba lần bọn họ. Có một nghiên cứu tôi đọc ở đâu không nhớ lắm, người Đàn ông trong lịch sử, khi chưa lập gia đình,anh ta có thể sống sót chỉ với 20% mức thu nhập bản thân. Tức là gì? 80% còn lại anh ta sẽ ném đi đâu nếu không dành cho vợ và con anh ta? Come on suy nghĩ đi. (con số này ngày nay sẽ khác rất nhiều nhé, ngày nay, chỉ nuôi sống bản thân ở mức tối thiểu chúng ta cần nhiều hơn thế).

Cứ vào mấy siêu thị thì biết. Mở mắt ra mà đếm xem có bao nhiêu nhãn hàng dành cho Men, so sánh với tổng số hàng hóa dành cho Women và Children?

Cứ cho là anh ta sẽ “ngốn” hết 20% income cho bản thân đi, đủ ăn để sống sót, 30% còn lại bị bóc lột bởi chủ nô, còn lại 50% cho gia đình. Hợp lý rồi phải không? Thằng Đàn ông, sinh ra trên đời nó KHÔNG CÓ GÌ, chết đi nó vẫn cởi truồng, trên răng dưới d@i , là như vậy đấy.

Trật tự thế giới đã được sắp đặt như vậy từ hàng triệu năm trước. Trong Kinh Thánh, sách Sáng Thế Ký cũng viết như vậy. Kể từ ngày bị đày ải khỏi vườn địa đàng, Adam phải làm lụng cật lực khổ ải suốt cuộc đời, còn Eva phải tuân phục Adam, phải chịu cực hình đớn đau, để sinh ra và chăm sóc những đứa trẻ.

 

Vậy ai mới là đối tượng bị “áp bức” ở đây? Cứ nhìn tuổi thọ mỗi giới thì biết chứ còn gì nữa, nhỉ?

Áp bức làm sao khi mà từ thời kì con người bắt đầu có ý thức về xã hội, họ đã hiểu được rằng Phụ nữ và trẻ em là TƯƠNG LAI của cả xã hội. Con người ngày đó khôn hơn các bạn đang tưởng đấy. Đám đàn ông có thể chết hết do chiến trận, nhưng chỉ cần Phụ nữ và trẻ em còn tồn tại, chỉ sau một thời gian ngắn thì dân số lại được bù đắp do thiếu hụt và tiếp tục phát triển. Hiểu không? Ở những tôn giáo lớn, người ta luôn dành riêng những điều răn dạy để những thế hệ sau này bảo trợ và giúp đỡ những mẹ góa con côi, những người Phụ nữ có chồng chết do chiến tranh, bệnh tật hay tai nạn. Hình tượng ông Thánh Giuse, người lấy mẹ Maria, cha đỡ đầu của Chúa Giesu là một ví dụ.

Những bộ phim mà đám Feminazi ngày nay làm hoàn toàn sai sự thật về lịch sử. Hãy xem những bộ phim đen trắng, làm trước giai đoạn những năm 70′ sẽ hiểu. Bạn sẽ thấy người Phụ Nữ thời đó được TRỌNG VỌNG trong xã hội như thế nào.

Khi tàu chìm, nhóm người nào sẽ được ưu tiên cứu trước? Nhóm người nào sẽ bị đẩy vào chỗ chết?


Sẽ có vài em gái hiếu chiến nhảy vào hỏi tôi :

Vậy những trường hợp đánh đập, hãm hiếp Phụ nữ khi bộ lạc, quốc gia đó bị xâm lăng thì sao?”

Great question! Mời qua phần tiếp theo.

==============================

Phần trước tôi viết về thời bình, phần này là dành cho THỜI LOẠN. Khi mà bộ tộc hay quốc gia đó bị xâm lăng thì sao?

Qua suốt tiến trình xung đột trong lịch sử nhân loại, tôi và bạn, và nhất là những thằng đàn ông phải thống nhất với nhau điều này:

Tụi Đàn Ông, chúng nó PHẢI CHẾT.


PHẢI CHẾT khi ở bất cứ phe nào, thắng cuộc hay thua cuộc, đó là một điều tất yếu. Loài người ngày đó không có nhiều lựa chọn đâu, họ là những con sâu cái kiến.

Xét theo góc nhìn của bên thắng cuộc, những kẻ xâm lăng – invader, để đám đàn ông thua cuộc sống sót không mang lại một lợi ích gì. Chúng sẽ tìm mọi cách để lật đổ, chống đối đến cùng. Đàn ông, ở phe thua cuộc, một là họ sẽ bị giết trực tiếp, hoặc gián tiếp khi bị lưu đày làm nô lệ.

Một cảnh phim “Apocalypto”


Cho nên rằng, một khi mà chiến sự nổ ra ấy, đám Đàn Ông ấy, sẽ chẳng có ai cần dạy bọn họ. Rằng một là họ sẽ CHẾT ngay trên chiến trường nhưng còn có cơ may cứu được đất nước. Hai là họ không những sẽ bị giết, họ còn phải chứng kiến vợ bị hãm hiếp, con cái bị đem bán, thành quả lao động của bao thế hệ trước sẽ đổ sông biển. Cái chết với Đàn ông là một lựa chọn bắt buộc.

Phụ nữ, họ sẽ là những “chiến lợi phẩm” cho phe thắng cuộc. Giữa hai sự lựa chọn, một là chết, hai là làm nô lệ tình dục cho đám thắng cuộc, rõ ràng lựa chọn thứ 2 khôn ngoan hơn. Đấy là điều hiển nhiên. Và rồi họ sẽ lại sinh con đẻ cái, làm một phần của cái xã hội mới được hình thành nên từ đống tro tàn đó. Lịch sử loài người là như vậy. Cho nên là, tôi nói cái này hơi tục, mong chị em bỏ qua cho : Phụ nữ, các bạn sướng hơn Đàn ông nhiều lắm. Chẳng may có mất nước, chiến thuật sinh tồn duy nhất họ cần làm đấy là… DẠNG CHÂN RA.

Có một thằng cánh hữu trẻ trâu với cái avatar màu đỏ, cùng với đám đàn bà hâm mộ nó hay nhiếc móc tôi vì câu nói “các chị PHẢI ĐẺ“. Chúng nó ngu lắm. Tôi thương.

Làm một thằng Đàn ông, sinh ra trong thời loạn đối với nó là một bi kịch. Sinh mạng của nó rẻ rúng không khác gì mớ tinh trùng của nó vậy. Tất cả những thứ còn lại cho họ là gì? Ngoài những núi xương trắng, cùng những “áng hùng ca” của đám văn-thi-ca nát rượu?

” Gió thu về, nước sông Dịch lạnh ghê
Tráng sĩ ra đi, không trở về…”

==============================

Phần này là một trích đoạn trong bài viết đang dở của tôi- “thị trường lao động khốn nạn”. Tôi còn phải tìm thêm info cho bài viết này, mong sẽ sớm hoàn thành để ra mắt bạn đọc.

Đây là thực trạng nhức nhối mà hàng loạt mô hình xã hội ngày nay đang gặp phải, khởi nguồn là phương Tây, sau đó lan sang hằng loạt quốc gia châu Á trong đó có Việt Nam.

Trong bài viết Phụ nữ phương Tây ngày nay có hạnh phúc không?”

Tôi đã chỉ ra lý do tại sao mà sau thế chiến II, người Phụ nữ lại bị thúc giục tham gia vào thị trường lao động. Việc này dẫn đến một hệ quả nghiêm trọng là gì?

Cái này bạn phải từng làm một nhà quản lý doanh nghiệp bạn mới hiểu, doanh nghiệp nhỏ thôi cũng được. Rằng trong những “nguyên liệu đầu vào” của quá trình sản xuất, thứ quan trọng nhất đối với họ, chính là CÔNG LAO ĐỘNG, tức là TIỀN LƯƠNG trả nhân viên ấy. Không phải là trang thiết bị, máy móc, vật liệu, nhiên liệu đầu vào, mà là tiền lương. Không tin cứ đi hỏi hằng loạt nhà đầu tư đang ầm ầm rút vốn khỏi Trung cộng để chạy sang Việt Nam gần đây đi.

Theo tôi được biết, ở thời điểm hiện tại, để cắt giảm GIÁ LAO ĐỘNG xuống mức thấp nhất người ta chỉ có 2 cách:

1. Thứ nhất, người ta phải làm cho “bốc hơi” loại hình lao động đó, thay vào bằng một dạng lao động khác, với chi phí rẻ hơn hẳn.

Ví dụ robot thay thế lao động con người chẳng hạn. Một hệ thống lái xe tự động, người ta chỉ mất tiền đầu tư ban đầu cỡ trăm triệu, nhưng sau đó người ta có quyền “bóc lột” con robot nó mãi mãi, tính về chi phí nó rẻ hơn rất nhiều so với thuê về một anh tài xế.  Tại sao phải trả lương hằng tháng vài ngàn đô, thêm khoản bảo hiểm nữa. Một bài toán đơn giản phải không?


2. Với đa số loại hình lao động ngày nay, khi mà con người chưa làm ra được robot thay thế, thì sao?

Người ta phải tìm cách TĂNG SỐ LƯỢNG LAO ĐỘNG lên. Dễ hiểu phải không?

Bài toán cung cầu, số đầu việc tức nguồn CẦU (bên mua sức lao động) không tăng, trong khi số lao động, tức nguồn CUNG (bên bán sức lao động) tăng vọt. Nó làm GIÁ THUÊ NHÂN CÔNG LAO ĐỘNG giảm xuống.

Pregnant woman working in construction factory. Man driving forklift in background

Đấy chính là lý do ngày nayngười ta tìm mọi cách đưa người Phụ nữ vào thị trường lao động.

Ngày xưa, những năm 60 70 bên phương Tây, một anh chàng là lao động duy nhất trong nhà có thể đi làm những công việc cơ bản như thợ thuyền, công nhân, nông dân… nhưng anh ta hoàn toàn có thể nuôi sống cả gia đình. Sống khỏe re. Ngày hôm nay thì quên chuyện đó đi. Những người Phụ nữ ào ạt tham gia thị trường lao động, chưa kể bởi làn sóng toàn cầu hóa mà một lượng lớn nhà xưởng công ty chạy sang Á châu để bóc lột nhân công rẻ, đấy là lý do mà cánh Đàn ông phương Tây đang bị trả lương thấp rẻ mạt hoặc thậm chí không kiếm được việc làm.

Đàn ông ngày nay, về cơ bản, họ phải CƯA ĐÔI tiền lương với Phụ nữ.

Không phải là do họ kém cỏi hơn so với cha ông họ trong quá khứ thưa các cô. Năng suất họ hơn nhiều lắm.

Tôi viết ra điều này không phải để oán trách phụ nữ. Cái này nó là một hệ lụy xã hội, một thứ áp lực đặt nặng lên vai người Đàn ông, khi mà anh ta phải đảm nhiệm cái vai trò provide – chu cấp cho gia đình trong khi chính những người Phụ nữ đang “làm khó” anh ta. Cái mô hình xã hội này đang đi đến chỗ bế tắc khi mà Phụ nữ, vừa không hoàn thành tốt trách nhiệm làm mẹ của mình khi lao vào thị trường lao động, còn người Cha thì bị tước bớt thu nhập.

Đám người được hưởng lợi duy nhất, đấy chính là đám siêu giàu, đám “chủ nô” ấy.

Có lần tôi đọc thấy người ta share tấm hình về mấy con nhóc con kháo nhau “cái loại đàn ông mà thu nhập 10tr một tháng thì đừng có nên lấy vợ“. Câu nói này nó vừa NGU, nó lại còn ÁC nữa. Người Việt Nam ngày hôm nay đang có thu nhập bình quân chỉ hơn 2 ngàn usd 1 năm, tức hơn 4tr một tháng. Vậy thì thằng trai trẻ kia lương 10tr, nó đang đứng trong top 10% thu nhập của đàn ông xứ này đấy. Nói nó không được lấy vợ, thì 90% đàn ông còn lại chúng nó nên đi đâu kiếm vợ đây? Đi tự tử sao? Thấy ngu chưa?

Và đáng buồn hơn nữa. Cái vấn nạn này nó sẽ KHÔNG DỪNG LẠI. Nó sẽ còn tệ hơn nhiều lắm.

==============================

Bản chất cái làn sóng “Nữ quyền” này KHÔNG HỀ tôn vinh Phụ Nữ như đám đông ngày nay thường nghĩ.

Người Phụ Nữ bị đẩy vào thị trường lao động, rời xa thiên chức làm mẹ của họ, vừa bắt họ cạnh tranh chất xám với đám Đàn Ông – Thứ vốn dĩ không phải là thế mạnh của Phụ Nữ.

Một bên là làm việc, một bên làm mẹ, người Phụ Nữ ngày nay bị đẩy vào thế lưỡng nan. Hầu hết họ không thể đảm nhiệm tốt cả hai.

Những người Đàn Ông, bị tước đoạt sự Nam tính, đánh mất bản chất nhà chu cấp provider vốn có. Một số sinh chán nản bê tha. Một số không lấy được vợ. Hàng loạt hệ lụy xã hội xảy ra với Đàn Ông ngày nay như trong blog này liệt kê.

Trật tự xã hội hiện hành này, nó đang đẩy cả hai giới vào thế bế tắc.

Bài này hơi dài. Tôi viết ra không phải để đám đàn ông đọc được để thấy tủi thân, cám cảnh cho cái thân phận mình.

Các anh phải nhìn ra được cái thực trạng xã hội này, làm một thằng Đàn ông sống trong THỜI LOẠN này sẽ cực kì khó khăn. Đây không phải là một quãng đời êm đềm với tôi và các anh đâu bro à. Mau mau thức tỉnh đi.

Nhắn nhủ với chị em Phụ nữ. Tôi biết các chị khổ lắm rồi, tăng cân này, áo ngực chật rồi này, son gãy mất rồi này, con mèo đang thay lông nên bị dị ứng nữa này…

Blog này tôi còn sẽ kê khai ra hằng ti tỉ thứ mà các chị đang còn bị che mắt nữa. Thượng Đế, ngài sinh ra Đàn ông và Phụ nữ công bằng lắm, các chị có gào khản cổ lên nữa thì cái victim mentality kia cũng không mất đi đâu. Nhé. Người lớn lên đi. Thông điệp của cả bài này đơn giản chỉ như này thôi:

Phụ Nữ bị đàn áp trong quá khứ ư? BULLSHIT.

Tham khảo https://conservativewoman.co.uk/male-oppression-a-brief-history-of-nonsense/

————————————pill

Chia sẻ để phát triển cộng đồng:

Related Posts

0 0 votes
Article Rating
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments